Tình Yêu Chữa Lành - Chương 3
Chương 3: Lời Thú Nhận
Mối quan hệ giữa Minh và Hằng ngày càng trở nên gần gũi. Mỗi buổi học không chỉ đơn thuần là những giờ phút tập trung vào nghệ thuật mà còn là khoảng thời gian họ chia sẻ với nhau những câu chuyện cuộc sống. Minh dần dần mở lòng hơn, và Hằng trở thành người mà anh tin tưởng nhất.
Một buổi chiều nọ, sau khi lớp học kết thúc, Minh mời Hằng đi dạo quanh công viên gần đó. Họ bước chậm rãi trên con đường lát đá, dưới những tán cây xanh mát. Tiếng lá xào xạc dưới chân hòa với tiếng cười nhẹ nhàng của Hằng, khiến Minh cảm thấy như mọi lo âu trong lòng anh đều tan biến.
Minh (bỗng dừng lại, nhìn Hằng với ánh mắt chân thành): “Hằng, tôi muốn nói với em một điều mà tôi đã nghĩ suốt thời gian qua.”
Hằng quay sang nhìn Minh, ánh mắt cô toát lên vẻ dịu dàng và chờ đợi.
Hằng (nhẹ nhàng): “Anh cứ nói đi, em lắng nghe đây.”
Minh hít một hơi sâu, lòng anh đầy sự đấu tranh, nhưng anh biết đã đến lúc phải thổ lộ những cảm xúc mà anh đã giấu kín.
Minh (ngập ngừng, nhưng quyết tâm): “Từ ngày gặp em, cuộc sống của tôi đã thay đổi rất nhiều. Em đã giúp tôi tìm lại niềm tin, tìm lại sự bình yên mà tôi tưởng đã mất mãi mãi. Hằng, tôi đã yêu em. Tôi biết điều này có thể đến quá nhanh, nhưng tôi không thể ngăn trái tim mình nữa.”
Hằng đứng yên, đôi mắt cô mở to, bất ngờ trước lời thú nhận của Minh. Cô không ngờ rằng tình cảm giữa họ lại phát triển nhanh đến vậy. Nhưng cô cũng không thể phủ nhận rằng, từ lâu, cô đã có những cảm xúc đặc biệt dành cho Minh.
Hằng (khẽ cười, giọng cô ấm áp): “Minh, em thật sự không ngờ rằng anh lại thổ lộ với em như vậy. Nhưng em cũng muốn nói với anh rằng… em cũng có tình cảm với anh. Nhưng anh biết không, tình yêu không chỉ là cảm giác, nó còn là trách nhiệm và sự chia sẻ.”
Minh chăm chú lắng nghe từng lời Hằng nói, lòng anh tràn ngập hy vọng và hạnh phúc.
Hằng (tiếp tục, giọng nghiêm túc hơn): “Nếu chúng ta muốn tiến xa hơn, chúng ta phải học cách đối mặt với quá khứ và xây dựng tương lai cùng nhau. Em không muốn anh chỉ nhìn thấy em như một người để anh dựa vào, mà còn là một người cùng anh bước đi trên con đường phía trước.”
Minh gật đầu, anh hiểu rằng tình yêu không chỉ là sự an ủi trong lúc đau khổ, mà còn là sự kiên nhẫn, lòng tin tưởng, và khả năng chấp nhận lẫn nhau.
Minh (nắm lấy tay Hằng, ánh mắt anh rực sáng): “Anh hiểu điều em nói. Anh không muốn chỉ dựa vào em, mà anh muốn cùng em vượt qua mọi khó khăn. Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một tương lai, không chỉ cho hiện tại mà còn cho những ngày tháng sau này.”
Hằng mỉm cười, cô cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của Minh. Cả hai đứng dưới tán cây xanh, gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo những lời hứa ngầm rằng họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách của cuộc sống. Tình yêu của họ đã bắt đầu, không chỉ là sự cứu rỗi cho những nỗi đau trong quá khứ mà còn là nguồn sức mạnh để họ đối mặt với tương lai đầy bất ngờ.