Tình Yêu Đối Lập - Chương 2
Chương 2: Những Khác Biệt Đầu Tiên
Sau cuộc gặp gỡ đầu tiên tại triển lãm, Minh và An bắt đầu gặp nhau thường xuyên hơn. Họ cùng nhau đi uống cà phê, ăn tối và chia sẻ với nhau về cuộc sống của mình. Tuy nhiên, ngay từ những cuộc trò chuyện đầu tiên, sự khác biệt giữa họ bắt đầu lộ rõ.
Một buổi tối, Minh mời An đi ăn tối tại một nhà hàng sang trọng. Anh đã đặt bàn trước và chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ, từ món ăn đến không gian.
“Minh, nhà hàng này đẹp quá,” An nói khi bước vào. “Anh đúng là rất cẩn thận và chu đáo.”
“Anh nghĩ chúng ta sẽ có một buổi tối thật tuyệt,” Minh đáp, mỉm cười. “Anh muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo.”
Trong suốt bữa tối, họ trò chuyện về công việc và sở thích cá nhân. Minh kể về các dự án kinh doanh của mình, những kế hoạch tương lai, và những mục tiêu anh đang hướng tới. An lắng nghe chăm chú, nhưng đôi lúc cô cảm thấy những gì Minh nói quá xa lạ với cuộc sống của mình.
“Anh có vẻ rất tham vọng,” An nhận xét. “Anh có bao giờ cảm thấy mệt mỏi vì luôn phải chạy đua với thời gian không?”
“Thành công không đến dễ dàng,” Minh trả lời. “Anh tin rằng nếu không nỗ lực, chúng ta sẽ không thể đạt được bất cứ điều gì.”
An gật đầu, nhưng ánh mắt cô hiện rõ sự trầm tư. “Nhưng có lẽ đôi khi chúng ta cần dừng lại một chút, để thưởng thức những điều giản dị xung quanh.”
“Cô nói vậy vì cô là nghệ sĩ,” Minh cười nhẹ. “Nghệ thuật cần sự tự do và ngẫu hứng. Nhưng trong kinh doanh, mọi thứ phải được lên kế hoạch và kiểm soát.”
“Đúng vậy, nhưng nghệ thuật không chỉ là ngẫu hứng. Nó cũng đòi hỏi sự kiên nhẫn và đam mê,” An đáp, mắt nhìn Minh. “Có lẽ trong công việc của anh, cũng cần một chút cảm hứng và tình cảm để tạo nên sự khác biệt.”
Minh im lặng một lúc, cảm nhận sự đối lập trong cách nghĩ của cả hai. “Có lẽ cô đúng, nhưng anh chưa bao giờ thực sự nghĩ về điều đó.”
Sau bữa tối, Minh lái xe đưa An về nhà. Trên đường đi, An bất chợt nhìn thấy một quán ăn nhỏ ven đường và gợi ý:
“Anh Minh, chúng ta có thể dừng lại ở đây một lát được không? Em muốn anh thử một món đặc biệt mà em rất thích.”
Minh hơi bất ngờ nhưng cũng đồng ý. Họ dừng xe và bước vào quán ăn đơn sơ nhưng ấm cúng. An gọi món bánh tráng nướng và háo hức chờ đợi. Khi món ăn được mang ra, cô nở một nụ cười rạng rỡ.
“Anh thử đi, em chắc chắn anh sẽ thích,” An nói, đưa đĩa bánh cho Minh.
Minh cầm miếng bánh lên, nhìn nó một lúc rồi cắn thử. Anh ngạc nhiên bởi hương vị đậm đà và sự giản dị của món ăn.
“Ngon hơn anh nghĩ,” Minh thừa nhận. “Nhưng em không nghĩ rằng chúng ta nên ở một nơi sang trọng hơn sao?”
An lắc đầu, ánh mắt vẫn sáng lên niềm vui. “Không cần thiết. Đôi khi những điều giản dị lại là những điều ý nghĩa nhất.”
Minh nhìn An, cảm nhận một sự mâu thuẫn trong mình. Anh đã quen với việc kiểm soát mọi thứ, từ công việc đến cuộc sống cá nhân. Nhưng An – với sự tự do và tư duy phóng khoáng – lại khiến anh muốn thử thay đổi, dù chỉ là trong những khoảnh khắc nhỏ bé này.
Tuy nhiên, Minh cũng không thể phủ nhận rằng những khác biệt giữa họ có thể trở thành rào cản trong tương lai. Và câu hỏi đặt ra trong tâm trí anh lúc này là liệu anh có thể thích nghi và thay đổi đủ để giữ gìn mối quan hệ này hay không?
An, ngược lại, dù rất yêu mến Minh nhưng cô cũng bắt đầu nhận ra rằng cuộc sống của họ quá khác biệt. Dù họ đang ở giai đoạn đầu của mối quan hệ, nhưng sự khác biệt đã dần dần hiện rõ. Cô tự hỏi liệu tình yêu của họ có đủ mạnh để vượt qua những thử thách này hay không?
Minh đưa An về nhà và chào tạm biệt. Trong khi An bước vào nhà với những suy nghĩ mông lung, Minh ngồi lại trong xe, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu anh tràn ngập những câu hỏi về tương lai của mối quan hệ này.