Tình Yêu Đơn Phương - Chương 2
Chương 2: Những Cảm Xúc Đầu Tiên
Kể từ lần gặp gỡ đầu tiên với Linh, Huy không thể ngừng nghĩ về cô. Mỗi buổi sáng, anh luôn mong chờ khoảnh khắc cửa tiệm sách mở ra và Linh bước vào với nụ cười tươi tắn. Đôi khi, anh tự hỏi liệu cô có cảm nhận được điều gì đó đặc biệt giữa họ, hay cô chỉ xem anh như một người bạn.
Một buổi chiều, sau khi tiệm sách đã vắng khách, Linh xuất hiện. Huy cảm thấy tim mình đập mạnh hơn khi thấy cô bước vào, như thể mọi thứ xung quanh bỗng trở nên sáng bừng lên.
“Chào anh Huy,” Linh nói với giọng vui vẻ. “Hôm nay em đến để tìm một cuốn sách khác. Anh có thể gợi ý cho em không?”
Huy nở nụ cười, cố gắng giữ bình tĩnh. “Chào Linh. Dĩ nhiên rồi, em muốn tìm sách về chủ đề gì?”
Linh suy nghĩ một lúc rồi trả lời, “Em muốn tìm một cuốn sách nào đó nói về tình yêu, nhưng không quá sướt mướt. Một thứ gì đó thực tế và sâu sắc hơn.”
Huy lướt qua các kệ sách, rồi chọn lấy một cuốn. “Anh nghĩ cuốn này sẽ hợp với em,” anh nói, đưa cho Linh cuốn “Rừng Nauy” của Haruki Murakami. “Cuốn này không chỉ nói về tình yêu mà còn là về cuộc sống, sự mất mát và cảm giác cô đơn.”
Linh cầm lấy cuốn sách, đôi mắt ánh lên sự tò mò. “Nghe thú vị đấy. Cảm ơn anh đã gợi ý.”
Huy do dự một lúc rồi quyết định nắm bắt cơ hội. “Linh, em có muốn… đi uống cà phê với anh không? Chúng ta có thể nói chuyện nhiều hơn về sách hoặc bất cứ điều gì em thích.”
Linh có vẻ ngạc nhiên, nhưng rồi cô mỉm cười. “Ừ, em cũng đang nghĩ đến việc đó. Vậy, chúng ta đi ngay bây giờ nhé?”
Huy gật đầu, cảm giác hạnh phúc lấp đầy trái tim anh. Họ rời khỏi tiệm sách và đi đến một quán cà phê nhỏ gần đó, nơi có không gian ấm cúng và yên tĩnh. Sau khi gọi đồ uống, họ ngồi đối diện nhau, bắt đầu trò chuyện.
“Anh làm việc ở tiệm sách đã lâu chưa?” Linh hỏi, giọng nói đầy quan tâm.
“Cũng được vài năm rồi,” Huy trả lời. “Anh thích công việc này vì nó cho anh thời gian để đọc và suy nghĩ về nhiều điều. Còn em? Em làm gì?”
“Em là một giáo viên,” Linh nói, ánh mắt sáng lên khi nhắc đến công việc. “Em dạy văn học ở trường trung học. Có lẽ vì vậy mà em thích đọc sách và tìm hiểu sâu về những câu chuyện và ý nghĩa đằng sau chúng.”
Huy cảm thấy lòng mình rung động khi nghe Linh nói về công việc của cô. Anh nhận ra rằng Linh không chỉ xinh đẹp mà còn có trí tuệ và lòng đam mê với nghề nghiệp của mình. Họ tiếp tục trò chuyện về những cuốn sách yêu thích, về cuộc sống, và những ước mơ chưa thực hiện.
“Anh có ước mơ gì không?” Linh bất ngờ hỏi.
Huy nhìn vào mắt Linh, cảm thấy một sự kết nối mạnh mẽ. “Ước mơ của anh… là tìm được một người có thể hiểu và chia sẻ cuộc sống với anh. Một người mà anh có thể yêu thương và bảo vệ.”
Linh cười nhẹ. “Nghe như một câu chuyện cổ tích ấy nhỉ? Nhưng em nghĩ ai cũng có quyền mơ ước như vậy.”
Buổi trò chuyện kéo dài hơn Huy mong đợi. Khi họ rời quán cà phê, trời đã tối. Huy cảm thấy một niềm vui khó tả khi được ở bên Linh. Nhưng khi nhìn cô bước đi trong ánh đèn đường, anh cũng nhận ra rằng tình cảm của mình có thể chỉ là đơn phương. Điều đó làm anh lo lắng, nhưng anh biết mình phải tiếp tục, vì Linh đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh.