Tình Yêu Dựa Trên Lời Hứa - Chương 2
Chương 2: Những Tháng Ngày Xa Cách
Thời gian trôi qua nhanh chóng, Minh đã rời xa ngôi làng yên bình để bước vào cuộc sống mới tại thành phố. Cuộc sống đô thị với những bộn bề công việc và học tập khiến anh dần dần chìm sâu vào guồng quay của sự nghiệp. Dù vậy, trong thâm tâm, Minh luôn nhớ về Lan và lời hứa năm xưa dưới ánh trăng. Mỗi khi nhớ về cô, anh lại lấy bức ảnh chụp chung dưới gốc cây cổ thụ ra ngắm, như một cách để giữ vững lòng tin vào tình yêu của mình.
Lan ở quê nhà, ngày ngày vẫn trông ngóng tin tức từ Minh. Cô luôn giữ bên mình những lá thư Minh gửi, như một kho báu quý giá. Tuy nhiên, những lá thư từ thành phố dần thưa thớt, khoảng cách giữa họ ngày càng xa. Lan bắt đầu cảm thấy lo lắng và cô đơn.
Một buổi chiều, Lan ngồi bên gốc cây cổ thụ, nơi mà cô và Minh đã từng hứa hẹn với nhau. Cô nhìn ra dòng sông, lòng đầy nỗi nhớ và băn khoăn. “Minh à, anh đang ở đâu? Anh có còn nhớ lời hứa của chúng ta không?” cô thì thầm với chính mình.
Thời gian trôi qua, không có tin tức gì mới từ Minh. Lan tự hỏi liệu cuộc sống nơi thành phố có khiến anh quên mất lời hứa của họ. Cô bắt đầu nhận ra rằng sự chờ đợi không dễ dàng như cô tưởng. Mỗi ngày trôi qua, nỗi lo lắng của cô càng lớn.
Một ngày nọ, sau nhiều tháng không nhận được thư từ Minh, cuối cùng Lan cũng nhận được một lá thư. Cô mở lá thư với hy vọng được nghe những lời yêu thương từ người mình yêu. Nhưng nội dung lá thư khiến trái tim cô nặng trĩu.
“Lan,
Anh xin lỗi vì đã không thể về thăm em như đã hứa. Công việc và áp lực học tập khiến anh không thể thực hiện lời hứa của mình. Anh mong em hiểu và tha thứ cho anh. Anh vẫn luôn nhớ về em và mong một ngày nào đó chúng ta sẽ lại gặp nhau.
Yêu em,
Minh.”
Lan đọc xong lá thư, lòng cô như vỡ vụn. Nước mắt lăn dài trên má, cô cảm thấy mọi hy vọng của mình đang dần tan biến. Nhưng sâu thẳm trong tim, cô vẫn không thể ngừng yêu Minh, vẫn mong chờ ngày anh quay trở về.
Những ngày sau đó, Lan cố gắng duy trì cuộc sống bình thường, nhưng nỗi nhớ Minh cứ dai dẳng trong lòng. Cô biết rằng mình phải tiếp tục chờ đợi, nhưng liệu tình yêu của họ có thể vượt qua thử thách của thời gian và khoảng cách hay không?
Lan ngồi dưới gốc cây cổ thụ, nhìn ánh trăng sáng, và thầm nhủ: “Minh à, em sẽ chờ anh. Dù có bao lâu đi nữa, em vẫn tin vào tình yêu của chúng ta.”
Và rồi, cô quyết định tiếp tục sống với hy vọng rằng một ngày nào đó, Minh sẽ quay trở về và thực hiện lời hứa của họ. Nhưng trong thâm tâm, Lan biết rằng tình yêu của họ đang đứng trước thử thách lớn nhất từ trước đến nay.