Tình Yêu Giữa Người Và Sinh Vật Siêu Nhiên - Chương 2
Chương 2: Bị Lôi Cuốn
Sáng hôm sau, ánh nắng chiếu rọi qua những tán cây, tạo thành những đốm sáng lung linh trên mặt đất. Ethan tỉnh dậy trong lòng rừng, cảm giác như vừa trải qua một giấc mơ kỳ diệu. Anh mỉm cười khi nhớ lại cuộc gặp gỡ với Seraphina. Dù còn nhiều điều bí ẩn xung quanh cô, nhưng điều mà Ethan chắc chắn là anh đã cảm nhận được một thứ gì đó đặc biệt.
“Ethan!” Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Ethan quay lại, thấy Seraphina bước ra từ bóng cây, vẻ đẹp huyền bí của cô như hòa cùng ánh sáng buổi sáng.
“Cô đến sớm quá,” Ethan nói, ánh mắt không rời khỏi cô. “Tôi đã không nghĩ rằng mình sẽ gặp lại cô nhanh như vậy.”
“Tôi muốn xem ngươi thế nào sau khi vượt qua thử thách,” Seraphina đáp, một nụ cười khẽ nở trên môi. “Ngươi đã chứng minh được lòng dũng cảm của mình, nhưng cuộc hành trình của chúng ta chỉ mới bắt đầu.”
“Cuộc hành trình?” Ethan hỏi, hồi hộp và tò mò. “Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?”
“Tôi muốn dẫn ngươi đến một nơi bí mật,” Seraphina nói, ánh mắt cô sáng rực. “Nơi mà chỉ những người xứng đáng mới có thể đặt chân đến. Ở đó, ngươi sẽ hiểu rõ hơn về cổ vật và sức mạnh của nó.”
Ethan không thể chờ đợi thêm. “Tôi sẵn sàng. Đi nào!”
Họ đi sâu vào rừng, nơi cây cối mọc um tùm và không khí tràn đầy hương thơm của hoa dại. Seraphina dẫn đường, đôi chân cô lướt nhẹ như không chạm đất. Ethan theo sau, cố gắng giữ nhịp độ với cô, nhưng lòng anh luôn tràn đầy sự ngưỡng mộ trước vẻ đẹp kỳ diệu và sự tự nhiên của cô.
“Cô sống ở đây bao lâu rồi?” Ethan hỏi, trong khi họ tiến về phía trước.
“Tôi đã sống ở đây từ khi sinh ra,” Seraphina trả lời, nhìn về phía xa xăm. “Mẹ tôi là một trong những người bảo vệ cổ vật, và tôi được dạy rằng sức mạnh của nó phải được bảo vệ khỏi những kẻ muốn chiếm đoạt.”
“Nhưng tại sao lại chọn tôi?” Ethan tò mò hỏi. “Tôi chỉ là một nhà khảo cổ. Tại sao cô không tìm kiếm ai đó mạnh mẽ hơn?”
“Ngươi có sự chân thành trong lòng,” Seraphina nói, dừng lại và nhìn thẳng vào mắt Ethan. “Điều đó không thể đo bằng sức mạnh thể chất. Có những kẻ mạnh mẽ nhưng lại có ý đồ xấu. Ngươi không phải như vậy.”
Ethan cảm thấy một cảm giác ấm áp dâng trào trong lòng. “Cảm ơn cô,” anh nói. “Tôi không biết mình xứng đáng với điều đó hay không, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Họ tiếp tục đi, cho đến khi đến một khu vực rừng mở, nơi có một cái hồ trong xanh như ngọc bích. Ánh nắng chiếu xuống tạo ra những tia sáng lung linh trên mặt nước. Seraphina bước lại gần, đôi chân trần của cô lướt nhẹ trên cỏ.
“Đây là nơi tôi muốn đưa ngươi đến,” cô nói, tay chỉ về phía hồ. “Hồ nước này có sức mạnh kỳ diệu. Nó có thể phản chiếu những điều sâu thẳm nhất trong tâm hồn mỗi người.”
Ethan nhìn vào hồ, nhưng thay vì nhìn thấy chính mình, anh thấy hình ảnh của Seraphina. Cô đứng bên hồ, vẻ đẹp và sự huyền bí tỏa ra từ cô. Một cảm giác kỳ lạ bao trùm lấy anh, như thể anh đang nhìn thấy một phần linh hồn của cô.
“Cô có thấy gì không?” Ethan hỏi, khi nhận ra ánh mắt của cô dường như đang hướng về một điều gì đó sâu hơn.
“Tôi thấy ngươi,” Seraphina trả lời, đôi mắt cô long lanh. “Tôi thấy tình yêu và lòng dũng cảm của ngươi, nhưng cũng thấy những nỗi sợ hãi mà ngươi chưa đối mặt.”
Ethan chần chừ, có điều gì đó đang trỗi dậy trong lòng anh. “Tôi có nỗi sợ? Đó là gì?”
“Tôi không thể nói rõ ràng, nhưng hãy nhớ rằng nỗi sợ chỉ có thể bị đánh bại khi ta đối diện với nó,” Seraphina đáp, giọng nói của cô trầm lắng. “Bây giờ, hãy thử nhìn vào hồ và tìm hiểu điều gì đang giấu kín trong tâm hồn ngươi.”
Ethan nhìn vào hồ một lần nữa, và lần này, anh thấy hình ảnh của mình trong một khoảnh khắc đầy khổ đau. Anh thấy mình đang chạy trốn khỏi một cơn bão, một cơn bão của nỗi sợ hãi và sự hoài nghi. Hình ảnh hiện lên khiến anh nghẹt thở, nhưng ngay cả trong những hình ảnh đó, anh cũng thấy sự kiên cường và lòng dũng cảm của chính mình.
“Đó là một phần của tôi,” Ethan thì thào, nhận ra rằng chính nỗi sợ đó đã luôn cản trở anh trong cuộc sống. “Tôi đã luôn sợ hãi khi phải đối mặt với những điều không thể kiểm soát.”
“Ngươi có thể kiểm soát chính bản thân mình,” Seraphina khẳng định, ánh mắt cô kiên định. “Ngươi cần phải tin tưởng vào bản thân và vào tình yêu mà chúng ta đang chia sẻ. Đó là sức mạnh vĩ đại nhất.”
Ethan cảm thấy một làn sóng tự tin tràn ngập trong lòng. Anh quay lại nhìn Seraphina, và một điều gì đó chợt lóe lên trong mắt họ. “Tôi muốn cùng cô bảo vệ cổ vật này,” anh nói, giọng nói của mình đầy quyết tâm. “Tôi muốn trở thành một phần của cuộc chiến này.”
“Vậy thì hãy cùng nhau,” Seraphina mỉm cười, và lòng tin giữa họ bắt đầu hình thành. Họ biết rằng hành trình phía trước sẽ đầy thử thách, nhưng chỉ cần họ bên nhau, sức mạnh của tình yêu và lòng dũng cảm sẽ giúp họ vượt qua mọi khó khăn.
Cả hai đứng bên hồ, lắng nghe tiếng gió thổi qua tán cây, biết rằng họ đã bước vào một chương mới trong cuộc đời, một chương đầy hứa hẹn và những điều kỳ diệu đang chờ đợi.