Summary
Chương 1: Người Trong Mơ
Trần Vũ, một chàng trai sống khép kín, luôn cảm thấy cô đơn trong thế giới đầy ồn ào và bon chen. Thay vì tìm kiếm tình yêu thật sự, anh bắt đầu tạo ra một nhân vật hư cấu hoàn hảo trong đầu mình. Cô gái trong mơ của Vũ tên là Linh, một người có tất cả những đặc điểm mà anh hằng mong muốn: thông minh, dịu dàng, hài hước, và đặc biệt là hiểu được anh một cách sâu sắc. Mỗi khi Vũ cảm thấy mệt mỏi hay buồn bã, anh lại nghĩ đến Linh như một sự an ủi, và dần dần, hình ảnh của cô trở nên ngày càng rõ nét trong tâm trí anh.
Vũ dành nhiều giờ mỗi ngày để tưởng tượng về Linh, từ việc họ sẽ gặp gỡ như thế nào, những cuộc trò chuyện thú vị mà họ sẽ có, cho đến những khoảnh khắc ngọt ngào khi cả hai cùng nhau khám phá thế giới. Dần dần, Linh trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống tinh thần của Vũ. Anh cảm thấy thoải mái và hạnh phúc mỗi khi nghĩ về cô, như thể cô thực sự tồn tại.
Một ngày nọ, khi đang lạc bước trong một quán cà phê yên tĩnh, Vũ vô tình nhìn thấy một cô gái ngồi ở góc phòng. Tim anh chợt đập mạnh, bởi cô gái đó giống Linh một cách kỳ lạ, từ mái tóc dài đen mượt, đôi mắt sáng lấp lánh cho đến nụ cười dịu dàng mà anh đã tưởng tượng hàng ngàn lần.
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Vũ không thể rời mắt khỏi cô gái. Như bị thu hút bởi một lực vô hình, anh quyết định bước tới để bắt chuyện, dù trong lòng còn đầy e ngại. “Chào em, anh có thể ngồi đây được không?” Vũ hỏi, giọng run run.
Cô gái ngẩng đầu lên, mỉm cười thân thiện. “Tất nhiên rồi, anh ngồi đi,” cô trả lời. Vũ ngồi xuống đối diện với cô, trái tim anh như muốn nổ tung. Cô gái này không chỉ giống Linh về ngoại hình, mà cả giọng nói, cách cư xử và ánh nhìn cũng hoàn toàn trùng khớp với hình ảnh trong trí tưởng tượng của anh.
Họ bắt đầu trò chuyện. Cô gái tên là Phương Linh, một cái tên mà Vũ chưa bao giờ nghĩ có thể trùng hợp đến vậy. Linh kể về cuộc sống của mình, sở thích và ước mơ, và tất cả những điều cô nói đều hoàn toàn phù hợp với những gì Vũ đã tưởng tượng. Vũ càng lúc càng cảm thấy hoang mang xen lẫn vui mừng. Anh tự hỏi liệu đây có phải là sự trùng hợp, hay anh đang sống trong một giấc mơ?
Cuộc trò chuyện kéo dài hàng giờ đồng hồ, và Vũ cảm thấy như thời gian ngừng trôi. Khi họ chia tay, Linh để lại cho anh một cảm giác ấm áp và mong chờ. “Hy vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau,” cô nói trước khi rời đi. Vũ mỉm cười, trong lòng tràn đầy hy vọng và kỳ vọng về một cuộc gặp gỡ tiếp theo.
Chương 3: Tình Yêu Nở Rộ
Sau lần gặp gỡ đầu tiên, Vũ không thể ngừng nghĩ về Linh. Anh tự hỏi liệu đây có phải là định mệnh? Có phải cuộc sống đang ban tặng cho anh cơ hội để biến giấc mơ thành hiện thực? Anh và Linh bắt đầu gặp nhau thường xuyên hơn, và tình cảm giữa họ ngày càng phát triển.
Vũ nhận ra rằng Linh không chỉ là một hình ảnh hư cấu trong tâm trí anh, mà cô thực sự là một người đặc biệt ngoài đời thực. Mỗi lần gặp Linh, Vũ lại thấy thêm một điểm tương đồng giữa cô và hình ảnh mà anh từng tạo ra trong đầu. Tuy nhiên, thay vì cảm thấy lo sợ, Vũ chấp nhận điều đó như một sự kỳ diệu của cuộc sống.
Một buổi tối, khi cả hai đang đi dạo bên bờ hồ, Vũ quyết định bày tỏ cảm xúc của mình. “Linh à, anh biết điều này có thể kỳ lạ, nhưng anh cảm thấy như chúng ta đã biết nhau từ rất lâu. Em giống như một giấc mơ của anh, một giấc mơ mà giờ đây đã trở thành hiện thực.”
Linh mỉm cười, đôi mắt cô lấp lánh dưới ánh trăng. “Em cũng cảm thấy như vậy, Vũ. Có lẽ chúng ta đã được định sẵn để gặp nhau. Em cũng cảm nhận được sự kết nối đặc biệt giữa chúng ta.”
Từ đó, họ chính thức trở thành một cặp đôi. Vũ cảm thấy như mình đang sống trong một câu chuyện cổ tích, nơi mọi thứ đều hoàn hảo và đúng như mong đợi. Nhưng sâu thẳm trong lòng, anh vẫn có chút nghi ngờ: liệu tất cả điều này có phải là thật, hay chỉ là một giấc mơ dài?
Chương 4: Sự Thật Phơi Bày
Một ngày nọ, khi Vũ đang làm việc tại công ty, anh nhận được một tin nhắn từ Linh hẹn gặp ở quán cà phê quen thuộc. Khi đến nơi, Vũ nhận thấy Linh có vẻ lo lắng và căng thẳng, điều mà anh chưa từng thấy trước đây. “Có chuyện gì vậy, Linh?” Vũ hỏi, giọng đầy lo lắng.
Linh nhìn anh, ánh mắt cô đầy sự do dự. “Vũ, có một điều mà em cần phải nói với anh. Nhưng anh phải hứa sẽ bình tĩnh nghe em nói.”
Vũ gật đầu, tim đập mạnh. “Anh hứa, Linh. Có chuyện gì sao?”
Linh hít một hơi sâu, rồi bắt đầu kể. “Vũ, em biết điều này sẽ khó tin, nhưng em không phải là người mà anh nghĩ. Em… không thực sự tồn tại.”
Vũ sững sờ, không thể tin vào những gì mình vừa nghe. “Em nói gì vậy, Linh? Em đang ở đây, trước mặt anh mà.”
Linh nhìn anh, nước mắt lăn dài trên má. “Em là một phần trong trí tưởng tượng của anh, Vũ. Em được tạo ra từ những suy nghĩ, mong muốn của anh. Tất cả những gì chúng ta đã trải qua đều chỉ là những hình ảnh trong đầu anh. Em là một nhân vật hư cấu, và anh đã tạo ra em.”
Vũ không thể chấp nhận sự thật này. “Không thể nào, Linh! Chúng ta đã ở bên nhau, đã yêu nhau. Em là thật!”
Linh lắc đầu, giọng cô đầy buồn bã. “Em xin lỗi, Vũ. Em cũng muốn tin rằng em là thật, nhưng sự thật là… em chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của anh. Và giờ đây, khi anh đã nhận ra sự thật, em sẽ phải biến mất.”
Chương 5: Chấp Nhận và Tiếp Tục
Vũ ngồi đó, lặng người, cảm giác như cả thế giới đang sụp đổ xung quanh mình. Anh không biết phải làm gì khi đối diện với sự thật phũ phàng này. Linh, người mà anh yêu thương, người mà anh tin là định mệnh của mình, chỉ là một ảo ảnh do chính anh tạo ra.
Linh nhìn Vũ lần cuối, nụ cười buồn bã trên môi. “Vũ, em sẽ luôn là một phần trong ký ức của anh. Nhưng đã đến lúc anh phải bước tiếp và tìm kiếm tình yêu thật sự ngoài đời thực. Đừng để em là rào cản giữa anh và hạnh phúc thật sự.”
Vũ không nói nên lời, chỉ biết nhìn Linh dần tan biến trước mắt mình. Cô biến mất như một giấc mơ, để lại anh một mình trong quán cà phê vắng lặng.
Thời gian trôi qua, Vũ dần học cách chấp nhận sự thật. Dù Linh chỉ là một nhân vật hư cấu, nhưng những cảm xúc mà cô mang lại cho anh là thật. Anh bắt đầu mở lòng hơn với cuộc sống, gặp gỡ và trò chuyện với nhiều người hơn.
Cuối cùng, Vũ cũng gặp được một người đặc biệt khác, một người không hoàn hảo như Linh, nhưng thực sự tồn tại và yêu anh bằng cả trái tim. Anh nhận ra rằng tình yêu không cần phải hoàn hảo, chỉ cần là thật và xuất phát từ trái tim chân thành.
Vũ mỉm cười, khi nhớ lại những khoảnh khắc với Linh. Dù cô chỉ là một giấc mơ, nhưng giấc mơ đó đã giúp anh tìm ra tình yêu thật sự trong cuộc đời.