Tình Yêu Lại Nở Rộ - Chương 4
Chương 4: Đối Diện Với Quá Khứ
Dù đã cùng nhau vượt qua nhiều thử thách và cảm thấy mối quan hệ ngày càng bền chặt, nhưng có một điều mà cả Ngân và Hưng đều hiểu rằng họ chưa thực sự đối diện – đó là quá khứ đầy đau thương, những nguyên nhân đã khiến họ phải chia tay.
Một ngày nọ, khi đang dạo bước trong công viên quen thuộc, Hưng bất ngờ dừng lại trước một cây cầu nhỏ, nơi họ từng có một trận cãi vã nảy lửa trước khi chia tay.
Hưng nhìn chăm chú xuống dòng nước chảy dưới chân cầu, ánh mắt anh đượm buồn. “Ngân, em còn nhớ nơi này không?” anh hỏi, giọng anh trầm xuống.
Ngân im lặng một lúc, rồi gật đầu. “Em nhớ, Hưng. Đây là nơi mà chúng ta đã quyết định đi những con đường riêng. Em vẫn nhớ rõ cảm giác đó, như thể thế giới đã sụp đổ dưới chân mình.”
Hưng thở dài, ánh mắt anh không rời khỏi dòng nước. “Anh đã nghĩ rất nhiều về ngày hôm đó, về những gì anh đã nói và làm. Anh đã quá cứng đầu, quá ích kỷ… Anh đã không nhìn thấy nỗi đau mà em đang chịu đựng.”
Ngân tiến lại gần Hưng, cô đặt tay lên vai anh. “Hưng, không chỉ anh có lỗi. Em cũng đã không biết cách để chúng ta có thể hiểu nhau hơn. Em đã để những tổn thương và nỗi sợ hãi kiểm soát cảm xúc của mình. Em đã để quá khứ ảnh hưởng quá nhiều đến hiện tại.”
Hưng quay lại nhìn Ngân, đôi mắt anh đầy sự hối hận. “Ngân, anh không muốn để những sai lầm trong quá khứ làm hỏng tương lai của chúng ta. Anh muốn chúng ta đối diện với tất cả, để có thể bước tiếp mà không còn gánh nặng nào.”
Ngân nhìn sâu vào mắt Hưng, cô cảm nhận được sự chân thành và khao khát muốn sửa chữa của anh. “Chúng ta đã cùng nhau đi qua nhiều thử thách, Hưng. Em tin rằng nếu chúng ta đủ can đảm để đối diện với quá khứ, chúng ta có thể xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.”
Hưng gật đầu, anh nắm chặt tay Ngân và dẫn cô đến một chiếc ghế đá gần đó. Họ ngồi xuống, đối diện với nhau, sẵn sàng nói ra những điều mà trước đây họ đã tránh né.
“Ngày đó, khi anh quyết định chia tay, anh đã rất tức giận,” Hưng bắt đầu, giọng anh run rẩy. “Anh đã cảm thấy như không còn gì giữa chúng ta nữa. Anh không nhận ra rằng đó chỉ là sự hiểu lầm và sự bất lực trong việc giao tiếp.”
Ngân lắng nghe, đôi mắt cô nhòa đi trong những giọt nước mắt. “Em cũng đã cảm thấy bị bỏ rơi, bị tổn thương sâu sắc khi anh nói lời chia tay. Em đã nghĩ rằng anh không còn yêu em nữa, rằng tất cả những gì chúng ta có đã tan biến.”
Hưng siết chặt tay Ngân, ánh mắt anh đầy sự quyết tâm. “Nhưng điều đó không đúng, Ngân. Anh chưa bao giờ ngừng yêu em. Anh chỉ không biết cách để giữ em ở bên cạnh mình. Anh đã quá kiêu ngạo để thừa nhận rằng mình cần em biết bao.”
Ngân nhẹ nhàng lau nước mắt, cô cảm nhận được sự nhẹ nhõm trong lòng. “Em cũng vậy, Hưng. Em đã nghĩ rằng mình có thể vượt qua nỗi đau một mình, nhưng em không bao giờ thực sự làm được. Em đã cố gắng quên anh, nhưng tình yêu của em dành cho anh chưa bao giờ tắt.”
Họ ngồi bên nhau, trong im lặng, cảm nhận sự kết nối sâu sắc hơn bao giờ hết. Những lời nói chưa từng được nói ra, những cảm xúc chưa từng được bộc lộ, giờ đây đã trở thành cầu nối giữa họ, giúp họ hiểu rằng tình yêu của họ vẫn còn đó, mãnh liệt và bền vững hơn bao giờ hết.
“Ngân, anh xin lỗi vì tất cả những gì đã xảy ra. Anh muốn chúng ta có thể tha thứ cho nhau, để chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu, một cách tốt đẹp hơn,” Hưng nói, giọng anh đầy sự chân thành.
Ngân mỉm cười, trái tim cô như được chữa lành. “Em cũng vậy, Hưng. Chúng ta hãy cùng nhau tha thứ, cùng nhau bước tiếp. Em tin rằng chúng ta sẽ hạnh phúc hơn trước đây rất nhiều.”
Họ ôm chặt lấy nhau, cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu sâu đậm mà họ dành cho nhau. Những vết thương từ quá khứ dường như đã được chữa lành hoàn toàn, và giờ đây, họ có thể hoàn toàn tin tưởng vào tương lai mà họ sẽ cùng nhau xây dựng.