Tình Yêu Nơi Công Sở - Chương 2
Chương 2: Sự Gần Gũi Đáng Ngại
Thời gian trôi qua, Minh và Lan ngày càng trở nên quen thuộc với nhau hơn trong công việc. Họ bắt đầu hiểu rõ phong cách làm việc của nhau và luôn hỗ trợ nhau khi cần thiết. Mỗi ngày làm việc cùng nhau không chỉ giúp dự án tiến triển thuận lợi mà còn khiến họ trở nên gần gũi hơn.
Một buổi tối muộn, khi cả văn phòng đã vắng người, Minh và Lan vẫn đang làm việc chăm chỉ. Dự án sắp đến hạn nộp, và họ muốn đảm bảo mọi thứ hoàn hảo. Minh bất ngờ dừng lại, nhìn sang Lan đang chăm chú vào màn hình máy tính.
Minh: “Lan, đã muộn rồi. Em không mệt sao?”
Lan (vẫn tập trung vào công việc): “Em muốn hoàn thành phần này trước khi về. Còn anh, anh cũng ở lại muộn thế này không sợ mệt sao?”
Minh (cười nhẹ): “Anh nghĩ làm việc cùng em thì không thấy mệt. Nhưng mà, anh nghĩ chúng ta cũng nên nghỉ ngơi một chút.”
Lan ngẩng đầu lên, cười với Minh. Lan: “Anh đúng là biết cách nói chuyện để động viên người khác. Nhưng em cũng nghĩ là chúng ta nên nghỉ một lát.”
Họ quyết định ra ngoài uống một ly cà phê để giải tỏa căng thẳng. Tại quán cà phê gần công ty, họ ngồi bên nhau, trò chuyện về những chủ đề ngoài công việc. Minh bắt đầu thấy thoải mái hơn khi chia sẻ về bản thân mình.
Minh: “Lan này, em có bao giờ cảm thấy áp lực với công việc không? Anh đôi khi thấy công việc này quá căng thẳng, nhưng cũng không muốn từ bỏ vì anh thật sự đam mê.”
Lan (gật đầu, suy nghĩ): “Có chứ, ai mà không áp lực khi làm việc ở đây. Nhưng em nghĩ điều quan trọng là biết cách cân bằng. Em luôn cố gắng dành thời gian cho bản thân, làm những điều mình thích để không bị công việc chiếm hết cuộc sống.”
Minh (nhìn Lan chăm chú): “Em thật mạnh mẽ. Anh thấy mình đôi khi bị cuốn vào công việc đến mức quên mất phải sống cho bản thân.”
Lan (mỉm cười, ánh mắt dịu dàng): “Vậy thì anh nên bắt đầu tìm lại sự cân bằng đó đi. Cuộc sống không chỉ có công việc đâu.”
Cả hai im lặng một lúc, nhưng không khí giữa họ không còn căng thẳng như trước. Có một sự gần gũi nhẹ nhàng, tự nhiên đang nảy nở. Minh bắt đầu cảm thấy Lan không chỉ là một đồng nghiệp tài giỏi mà còn là một người anh có thể chia sẻ, tin tưởng.
Khi quay trở lại công ty, Minh và Lan bắt đầu làm việc lại với tâm trạng nhẹ nhàng hơn. Họ không còn cảm thấy áp lực như trước mà thay vào đó là một cảm giác thoải mái, như thể họ đã trở thành những người bạn thân thiết.
Một ngày khác, trong khi Minh đang bận rộn với một báo cáo, Lan bước vào văn phòng của anh với một cốc cà phê.
Lan (đặt cốc cà phê lên bàn Minh): “Em thấy anh trông có vẻ mệt mỏi. Uống cà phê đi, anh sẽ thấy đỡ hơn.”
Minh (ngạc nhiên, rồi cười tươi): “Cảm ơn em, Lan. Em luôn biết cách làm người khác cảm thấy tốt hơn.”
Lan (ngồi xuống đối diện Minh): “Không có gì đâu. Em chỉ nghĩ rằng chúng ta là đồng đội, cần phải chăm sóc lẫn nhau.”
Minh cảm thấy một cảm xúc ấm áp trong lòng. Anh bắt đầu nhận ra rằng Lan không chỉ là một đồng nghiệp tài năng mà còn là một người rất quan tâm đến người khác. Những cử chỉ nhỏ của cô đã khiến anh dần dần phát hiện ra rằng mình đã có tình cảm với Lan.
Nhưng cùng lúc, Minh cũng nhận thức được rằng tình cảm này có thể gây ra rắc rối trong môi trường công sở đầy cạnh tranh. Anh tự hỏi liệu mình có nên tiếp tục để tình cảm này phát triển hay không. Những suy nghĩ về tình yêu nơi công sở luôn là điều khiến anh phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Lan cũng không khác gì. Cô bắt đầu nhận ra mình đã dần quan tâm đến Minh nhiều hơn. Nhưng giống như Minh, cô cũng lo lắng về những gì có thể xảy ra nếu mối quan hệ này đi xa hơn. Liệu họ có thể giữ được sự chuyên nghiệp trong công việc? Liệu tình cảm này có làm rối loạn cuộc sống của cả hai?
Những suy nghĩ ấy khiến Lan quyết định giữ khoảng cách với Minh một chút, nhưng điều đó càng làm cho Minh cảm thấy bối rối. Anh không biết làm thế nào để tiếp tục duy trì mối quan hệ này mà không gây ảnh hưởng đến công việc.
Cuối cùng, cả Minh và Lan đều phải đối mặt với câu hỏi: liệu họ có thể tìm được cách để vừa yêu, vừa thành công trong sự nghiệp không?