Tình Yêu Nơi Công Sở - Chương 4
Chương 4: Bước Ngoặt
Thời gian trôi qua, Lan vẫn giữ khoảng cách với Minh sau cuộc trò chuyện căng thẳng ấy. Họ tập trung vào công việc, nhưng cả hai đều cảm nhận được sự gượng gạo trong mối quan hệ của mình. Cả nhóm tiếp tục hoàn thiện dự án với một tốc độ khẩn trương hơn bao giờ hết khi hạn nộp đã cận kề.
Một buổi sáng, Lan nhận được tin báo từ ban giám đốc rằng nhóm của cô và Minh sẽ phải thuyết trình dự án trước hội đồng quản trị vào cuối tuần này. Đây là cơ hội để chứng minh năng lực của họ, nhưng cũng là thách thức lớn khi phải đối mặt với những giám đốc khó tính nhất công ty.
Lan bước vào văn phòng Minh với khuôn mặt căng thẳng, nhưng cô biết rằng đây là lúc họ cần phải gạt bỏ những rắc rối cá nhân để cùng nhau đối mặt với thách thức.
Lan (bình tĩnh): “Minh, em vừa nhận được thông báo. Chúng ta sẽ phải thuyết trình dự án vào thứ Sáu tuần này.”
Minh (ngẩng lên từ bàn làm việc, ánh mắt đầy quyết tâm): “Anh biết. Đây là cơ hội để chúng ta chứng minh tất cả những gì mình đã làm. Anh nghĩ chúng ta cần phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng.”
Lan gật đầu, cả hai hiểu rằng không có chỗ cho sai sót trong lần này. Họ bắt đầu lên kế hoạch chi tiết cho buổi thuyết trình, từ việc phân chia nhiệm vụ đến cách trình bày và trả lời các câu hỏi khó từ ban giám đốc.
Những ngày tiếp theo, Minh và Lan làm việc cùng nhau không ngừng nghỉ. Dù vẫn còn những căng thẳng từ cuộc trò chuyện trước đó, nhưng cả hai dường như đã tìm được cách hợp tác hiệu quả hơn. Họ hiểu rằng thành công của dự án không chỉ quyết định bởi năng lực cá nhân mà còn bởi sự hợp tác và đồng lòng.
Buổi chiều trước ngày thuyết trình, Lan và Minh quyết định sẽ tập dượt một lần cuối cùng. Họ cùng nhau đứng trong phòng họp trống, trình bày từ đầu đến cuối như thể đây là buổi thuyết trình chính thức. Sau khi hoàn thành, Lan nhìn Minh với ánh mắt kiên định.
Lan: “Minh, em nghĩ rằng chúng ta đã làm rất tốt. Nhưng vẫn còn một điều em muốn nói trước khi ngày mai đến.”
Minh (nghiêm túc): “Em cứ nói đi, Lan.”
Lan (hít một hơi sâu, rồi nói chậm rãi): “Em đã suy nghĩ rất nhiều về những gì anh nói hôm trước. Về tình cảm giữa chúng ta. Em biết đây không phải là thời điểm dễ dàng, nhưng em không muốn tiếp tục né tránh nữa.”
Minh lặng người, anh biết rằng đây là điều mà cả hai đã tránh né trong suốt thời gian qua. Minh: “Anh hiểu. Vậy em quyết định thế nào?”
Lan (giọng đầy cảm xúc): “Minh, em cũng có tình cảm với anh. Nhưng em sợ rằng nếu chúng ta để tình cảm này phát triển quá nhanh, nó sẽ làm rối loạn cả sự nghiệp và cuộc sống của chúng ta. Nhưng em không muốn mất anh, không chỉ là một đồng nghiệp, mà là một người bạn quan trọng.”
Minh cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi nghe Lan thổ lộ. Minh (mỉm cười): “Anh cũng không muốn mất em, Lan. Anh nghĩ rằng chúng ta có thể bắt đầu từ từ, không vội vàng. Chúng ta hãy để tình cảm phát triển một cách tự nhiên, và cùng lúc vẫn duy trì sự chuyên nghiệp trong công việc.”
Lan mỉm cười, cảm thấy như một gánh nặng đã được trút bỏ. Lan: “Em đồng ý. Chúng ta sẽ bắt đầu từ từ, và để xem mọi chuyện diễn ra thế nào.”
Cả hai nhìn nhau, cảm thấy một sự nhẹ nhõm và thấu hiểu lẫn nhau. Đây là lần đầu tiên họ thật sự mở lòng với nhau và quyết định để mọi thứ diễn ra tự nhiên, không còn áp lực và căng thẳng.
Sáng hôm sau, ngày thuyết trình chính thức đã đến. Minh và Lan bước vào phòng họp với tâm trạng bình tĩnh và tự tin. Cả hai đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng và giờ là lúc họ chứng minh sự nỗ lực của mình.
Buổi thuyết trình diễn ra suôn sẻ hơn cả mong đợi. Minh và Lan làm việc ăn ý, hỗ trợ lẫn nhau trong việc trả lời các câu hỏi từ ban giám đốc. Sự chuyên nghiệp và hiểu biết của họ đã chinh phục được tất cả.
Khi buổi thuyết trình kết thúc, ban giám đốc khen ngợi nhóm của họ và hứa hẹn rằng dự án sẽ được triển khai trong thời gian sớm nhất. Minh và Lan nhìn nhau, cả hai đều biết rằng không chỉ dự án mà mối quan hệ giữa họ cũng đang đi đúng hướng.
Cuối ngày, khi mọi người đã ra về, Minh và Lan ở lại văn phòng để chia sẻ niềm vui chiến thắng.
Minh (nở nụ cười rạng rỡ): “Anh không thể tin rằng mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy. Chúng ta đã làm được, Lan!”
Lan (cười tươi): “Em cũng vậy, Minh. Đây là thành quả của cả nhóm, nhưng em tin rằng sự hợp tác giữa chúng ta đã đóng vai trò quan trọng.”
Minh (nhìn Lan với ánh mắt dịu dàng): “Anh rất tự hào về em, Lan. Và anh rất vui vì chúng ta đã quyết định để mọi thứ diễn ra tự nhiên. Anh mong rằng từ đây, chúng ta sẽ vừa có thể làm việc tốt, vừa có thể tìm hiểu nhau nhiều hơn.”
Lan (gật đầu, ánh mắt sáng lên): “Em cũng vậy, Minh. Em tin rằng chúng ta sẽ tìm được cách để cả hai đều hạnh phúc.”
Minh và Lan cùng bước ra khỏi công ty, lòng tràn đầy hy vọng về một tương lai tươi sáng không chỉ trong sự nghiệp mà còn trong tình cảm. Họ biết rằng còn nhiều thách thức phía trước, nhưng với sự tin tưởng và hiểu biết lẫn nhau, họ sẵn sàng đối mặt với tất cả.