Tình Yêu Sau Hôn Nhân Sắp Đặt - Chương 3
Chương 3: Sự Gần Gũi Dần Dần
Thời gian trôi qua, những cuộc trò chuyện giữa Lan và Minh ngày một nhiều hơn. Họ bắt đầu chia sẻ những câu chuyện cá nhân, sở thích và cả những ước mơ thầm kín mà họ chưa từng nói với ai. Bầu không khí trong nhà dần trở nên ấm áp hơn, thay vì lạnh lẽo và căng thẳng như trước.
Một buổi chiều, Minh gõ cửa phòng làm việc của Lan. Anh cầm trong tay hai cốc cà phê nóng hổi và mỉm cười.
Minh:
Em có muốn nghỉ giải lao một chút không? Anh vừa pha cà phê này.
Lan ngẩng lên, nụ cười nở trên môi.
Lan:
Anh pha cà phê? Thật đáng ngạc nhiên đấy. Được, em cần nghỉ ngơi một chút.
Cô đón lấy cốc cà phê từ tay Minh và ngồi xuống chiếc ghế cạnh cửa sổ. Minh ngồi đối diện cô, đưa mắt nhìn ra ngoài vườn.
Minh:
Em có thích hoa không?
Lan nhấp một ngụm cà phê, rồi khẽ gật đầu.
Lan:
Có chứ. Thật ra, em luôn muốn có một khu vườn nhỏ với đầy hoa hồng. Nhưng từ khi chuyển đến đây, em chưa có thời gian để nghĩ về điều đó.
Minh mỉm cười.
Minh:
Anh biết một nơi rất đẹp gần đây, có cả một công viên hoa. Hôm nào rảnh, anh đưa em đi nhé?
Lan hơi ngạc nhiên trước lời đề nghị bất ngờ này. Nhưng rồi cô gật đầu, không giấu nổi sự tò mò.
Lan:
Được thôi, em cũng muốn thay đổi không khí một chút.
Họ quyết định đi vào cuối tuần. Khi đến công viên hoa, Lan ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của hàng ngàn bông hoa rực rỡ, từ hoa hồng đỏ thắm đến cẩm tú cầu xanh mát. Minh dẫn Lan đi dạo qua từng lối đi, chỉ cho cô những góc nhỏ xinh xắn mà anh từng yêu thích từ nhỏ.
Minh:
Anh thường đến đây mỗi khi cần thư giãn. Nó mang lại cho anh cảm giác bình yên.
Lan nhìn Minh, đôi mắt cô sáng lên.
Lan:
Em không ngờ anh lại có sở thích như vậy. Anh không giống với những gì em nghĩ ban đầu.
Minh cười, nhún vai.
Minh:
Anh cũng nghĩ vậy về em. Em không phải là người lạnh lùng như anh tưởng. Thực ra, anh thấy em rất dễ gần.
Lan bật cười.
Lan:
Có lẽ chúng ta đều đã đánh giá sai về nhau. Nhưng cũng tốt thôi, giờ chúng ta có cơ hội để hiểu nhau hơn.
Sau khi dạo quanh công viên, họ ngồi xuống một chiếc ghế dài dưới tán cây lớn. Gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi hương dịu dàng của hoa. Minh nhìn Lan, đôi mắt anh lấp lánh.
Minh:
Anh biết đây không phải là cuộc hôn nhân lý tưởng mà em mong đợi, nhưng anh thật sự muốn làm bạn với em. Ít nhất, anh muốn chúng ta có thể thoải mái khi ở bên nhau.
Lan im lặng trong giây lát, sau đó cô gật đầu.
Lan:
Em cũng vậy. Em muốn chúng ta bắt đầu lại, như hai người bạn. Ai biết được, có thể mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn chúng ta nghĩ.
Minh nắm lấy tay Lan một cách nhẹ nhàng, và lần đầu tiên, cô không rút tay lại. Họ ngồi đó, giữa công viên hoa đầy màu sắc, và cảm nhận được một sợi dây liên kết mỏng manh nhưng đang dần lớn mạnh.
Về nhà, họ tiếp tục chia sẻ nhiều hơn về bản thân, và dần dần, sự thân mật giữa hai người càng lúc càng sâu sắc. Lan bắt đầu nhận ra những khía cạnh thú vị trong tính cách của Minh – sự hài hước, sự nhạy cảm và cả sự quan tâm mà anh dành cho cô. Minh cũng nhận thấy Lan không chỉ thông minh mà còn rất chu đáo và đầy lòng nhân ái.
Một ngày nọ, Minh rủ Lan cùng đi xem một buổi hòa nhạc nhỏ tại quán cà phê mà anh yêu thích. Lan đồng ý. Khi tiếng nhạc vang lên, cả hai ngồi cạnh nhau, cảm nhận từng giai điệu, từng nhịp đập của trái tim mình. Trong ánh sáng mờ ảo của quán, Minh khẽ nói.
Minh:
Em có biết, từ khi em đến đây, anh cảm thấy nhà này không còn lạnh lẽo nữa. Em đã mang lại nhiều niềm vui cho anh hơn anh tưởng.
Lan ngước lên nhìn Minh, mắt cô lấp lánh.
Lan:
Em cũng cảm thấy như vậy. Chúng ta đã bắt đầu lại từ đầu, và em nghĩ, có lẽ cuộc hôn nhân này không phải là một sai lầm.
Minh mỉm cười, nhẹ nhàng nắm lấy tay Lan.
Minh:
Anh nghĩ chúng ta đã bắt đầu một điều gì đó thật sự đẹp đẽ, Lan à.
Lan cười đáp lại, và trong khoảnh khắc đó, cả hai cảm thấy rằng, giữa họ đã có một sự kết nối thực sự, không còn chỉ là một cuộc hôn nhân sắp đặt.
Chương này cho thấy Lan và Minh bắt đầu mở lòng, tìm thấy những điểm chung và sự hiểu biết lẫn nhau, dẫn đến một sự thay đổi trong mối quan hệ của họ. Họ dần dần khám phá những điều mới mẻ và cảm nhận được tình cảm ngày càng sâu đậm giữa hai người.