Tình Yêu Tại Quán Cà Phê - Chương 1
Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Buổi chiều mưa nhẹ tại quán cà phê “Thời Gian”. Minh, như thường lệ, ngồi ở góc bàn quen thuộc bên cửa sổ, mắt chăm chú nhìn ra ngoài, tay mân mê cây bút trên trang giấy trắng. Anh đang tìm kiếm một ý tưởng cho câu chuyện mới của mình. Bỗng nhiên, anh nhìn thấy một cô gái lạ với mái tóc dài, đang ngồi ở bàn cách anh vài bước chân. Cô có một cuốn sổ vẽ trên tay, đôi mắt đen láy nhìn ra ngoài mưa, trông có vẻ trầm tư.
Minh khẽ mỉm cười, trong lòng không hiểu sao lại thấy ấm áp lạ thường. Anh quyết định đứng dậy, tiến về phía cô gái.
Minh: (cười nhẹ) “Xin chào, tôi thường thấy cô ở đây, hôm nay lại mưa nữa… Cô có phiền không nếu tôi ngồi chung bàn?”
Cô gái ngẩng đầu lên, nhìn Minh một chút, có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng rồi cô nở một nụ cười nhẹ nhàng.
Linh: “À, không sao đâu. Anh cứ ngồi đi.”
Minh ngồi xuống, nhìn vào cuốn sổ vẽ trên tay Linh.
Minh: “Cô vẽ rất đẹp. Tôi là Minh, nhà văn. Tôi thường đến đây để tìm cảm hứng cho câu chuyện của mình.”
Linh cúi đầu cười, hơi bối rối.
Linh: “Cảm ơn anh. Tôi là Linh, tôi cũng thích đến đây để vẽ. Nơi này yên tĩnh, và… có một cái gì đó rất đặc biệt.”
Minh gật đầu, đồng ý với cô.
Minh: “Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy vậy. Có lẽ vì nó gợi lại cảm giác bình yên, giống như thời gian dừng lại ở đây.”
Linh nhìn Minh, đôi mắt cô ánh lên sự tò mò.
Linh: “Vậy, anh thường viết gì? Những câu chuyện như thế nào?”
Minh cười khẽ, đưa tay lên gãi đầu một cách hơi ngượng ngùng.
Minh: “Tôi viết nhiều loại lắm, nhưng chủ yếu là về những câu chuyện nhỏ trong cuộc sống. Những khoảnh khắc, cảm xúc mà đôi khi chúng ta vô tình bỏ qua.”
Linh gật đầu, rồi ánh mắt cô lại chuyển sang cuốn sổ vẽ của mình.
Linh: “Thú vị đấy. Tôi nghĩ đôi khi nghệ thuật cũng giống như một cách để ghi lại những khoảnh khắc ấy… Chỉ là bằng cọ và màu sắc.”
Minh nhìn sâu vào mắt Linh, như tìm thấy một điều gì đó rất quen thuộc và ấm áp.
Minh: “Tôi nghĩ chúng ta có cùng một suy nghĩ. Cô có muốn cùng tôi trò chuyện thêm không? Tôi rất muốn nghe thêm về những gì cô vẽ.”
Linh mỉm cười rạng rỡ, gật đầu.
Linh: “Chắc chắn rồi. Tôi cũng muốn biết thêm về những câu chuyện anh viết. Hôm nay, có lẽ là một ngày thật đặc biệt…”
Hai người tiếp tục trò chuyện, tiếng cười nhẹ nhàng vang lên trong không gian ấm áp của quán cà phê. Những hạt mưa rơi ngoài cửa sổ như nhảy múa, chứng kiến cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ – một cuộc gặp gỡ định mệnh, giữa hai trái tim đang dần tìm thấy nhau.