Tình Yêu Thiên Nhiên - Chương 2
Chương 2: Gặp Gỡ Bộ Lạc Nguyên Thủy
Linh tỉnh dậy với cảm giác đầu đau như búa bổ và cơ thể rã rời. Mí mắt nặng trĩu của cô từ từ mở ra, chỉ để thấy một bầu trời xanh thẳm lấp lánh ánh mặt trời. Cô đang nằm trên một bãi cát trắng, hơi thở còn gấp gáp vì ký ức về cuộc rượt đuổi và dòng sông xiết vẫn còn rõ ràng trong tâm trí.
“Tôi vẫn còn sống…” Linh thở dài, cảm nhận hơi thở của mình dần trở nên bình ổn hơn.
Linh lờ mờ nhận ra rằng mình đã bị cuốn xa khỏi khu rừng, nhưng không biết được đã đi được bao xa và hiện đang ở đâu. Đứng dậy, cô chậm rãi bước tới mép nước, quan sát dòng sông chảy xiết mà cô đã thoát ra. Thoáng nhìn quanh, Linh không thấy dấu vết của người đàn ông kia. Cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút.
Cảm giác đó nhanh chóng bị thay thế bởi sự lo lắng. “Mình không thể cứ đứng đây mãi được,” Linh tự nhủ. Cô biết rằng mình phải tìm được một nơi an toàn, và quan trọng hơn là tìm hiểu xem mình đang ở đâu và làm thế nào để sống sót trong thế giới này.
Linh bắt đầu đi dọc theo bờ sông, hy vọng có thể tìm thấy một dấu hiệu của sự sống. Sau một hồi lang thang, cô bắt đầu nghe thấy những âm thanh lạ. Đó là tiếng nói chuyện, xen lẫn tiếng cười nói vui vẻ. Tim cô đập nhanh hơn khi nhận ra rằng có người ở gần đây.
Linh cẩn thận tiến về phía âm thanh, nấp sau một tảng đá lớn để quan sát. Trước mắt cô là một ngôi làng nhỏ, với những túp lều được làm từ lá cây và cành khô. Những người dân trong làng, ăn mặc đơn sơ bằng da thú, đang bận rộn với các công việc thường ngày: một số người đang nhóm lửa, một số khác đang chế biến thức ăn, trong khi trẻ con chạy nhảy, chơi đùa quanh làng.
“Đây chắc chắn không phải là thế kỷ 21,” Linh nghĩ thầm, cảm giác vừa lo lắng vừa tò mò. Những người này hoàn toàn không thuộc về thời đại của cô. Họ là những người nguyên thủy, sống theo cách mà cô chỉ từng đọc qua sách vở.
Linh không biết liệu mình có nên bước ra hay không. Cô hiểu rằng, với những người này, cô có thể bị coi là kẻ lạ mặt, thậm chí là kẻ thù. Nhưng nếu cô không mạo hiểm, cô sẽ không thể tìm được sự giúp đỡ.
Sau một hồi suy nghĩ, Linh quyết định bước ra khỏi nơi ẩn nấp. Cô từ từ tiến về phía làng, hai tay giơ cao lên để tỏ rõ ý định hòa bình. “Xin chào! Tôi… tôi không có ý định làm hại ai cả,” Linh nói lớn, dù biết rằng họ có thể không hiểu cô.
Ngay lập tức, cả làng quay lại nhìn Linh, tiếng cười nói ngừng bặt. Một vài người đàn ông với vũ khí trên tay nhanh chóng tiến tới, bao vây cô từ mọi phía. Linh có thể cảm nhận được ánh mắt nghi ngờ và đề phòng từ những người này.
Một người đàn ông có vẻ là trưởng làng, với vóc dáng cao lớn và khuôn mặt trang nghiêm, bước lên trước. Ông ta nhìn Linh từ đầu đến chân, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy tò mò.
Linh cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi chỉ là một người lạc đường. Tôi không muốn gây rắc rối, chỉ muốn tìm nơi trú ngụ và giúp đỡ nếu có thể,” cô nói, hy vọng rằng họ sẽ hiểu ý cô qua cử chỉ và giọng điệu.
Người trưởng làng không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ với một người phụ nữ lớn tuổi đang đứng cạnh ông. Người phụ nữ tiến lên, nhìn Linh với ánh mắt thân thiện hơn. Bà ta nói gì đó bằng một ngôn ngữ lạ mà Linh không hiểu, nhưng cử chỉ mời gọi của bà làm Linh cảm thấy dễ chịu hơn.
Linh chậm rãi bước theo người phụ nữ vào trong làng. Những người dân trong làng dần dần quay lại với công việc của họ, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo cô đầy tò mò và cẩn trọng.
Người phụ nữ dẫn Linh vào một túp lều nhỏ, nơi bà đưa cho cô một bát nước và một ít thức ăn. Linh cẩn thận ngồi xuống, nhận lấy sự hiếu khách với lòng biết ơn. Cô nhấp một ngụm nước, cảm thấy sự sảng khoái lan tỏa trong cơ thể.
“Chắc chắn đây là một bộ lạc nguyên thủy,” Linh nghĩ thầm. “Nhưng tại sao mình lại ở đây? Và làm sao mình có thể quay lại?”
Cô biết rằng để tồn tại ở đây, cô sẽ cần tìm hiểu thêm về những người này và môi trường xung quanh. Nhưng trước mắt, cô cần nghỉ ngơi và phục hồi sức lực sau cuộc phiêu lưu đầy thử thách.
Linh ngồi đó, lắng nghe những âm thanh của ngôi làng, cảm nhận sự sống động và mộc mạc của cuộc sống nguyên thủy. “Có lẽ… đây chính là nơi mà cuộc hành trình của mình thật sự bắt đầu,” cô nghĩ, với một sự quyết tâm mới mẻ trong lòng.