Summary
Chương 1: Những Lần Gặp Gỡ Đầu Tiên
Năm học mới bắt đầu, không khí trường lớp tràn ngập sự háo hức và hồi hộp. Trong lớp 10A3, một lớp học nổi bật với những khuôn mặt mới mẻ, Linh – một cô bé hiền lành và trầm tính – bắt đầu một hành trình học tập mới. Trong lớp học, Linh nhanh chóng nhận ra An, một cậu bạn cao ráo với nụ cười tươi và tính cách hòa đồng. An là một trong những học sinh nổi bật, không chỉ vì vẻ ngoài mà còn vì sự thông minh và khả năng chơi thể thao xuất sắc.
Lần đầu tiên Linh chú ý đến An là trong tiết học Toán. An đã giải một bài toán khó mà cả lớp không ai làm được. Cậu đứng trước bảng, tự tin và quyết đoán, khiến Linh không thể rời mắt khỏi cậu. Tuy nhiên, Linh chỉ giữ trong lòng cảm xúc ấy, không muốn bộc lộ ra ngoài vì cô cho rằng đó chỉ là một cảm xúc thoáng qua.
Nhưng những lần gặp gỡ, những ánh mắt trao nhau trong giờ học dần trở thành những khoảnh khắc đáng nhớ. Linh cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn mỗi khi An bước vào lớp, và cô bắt đầu nhận ra rằng có lẽ mình đang có những rung động đầu đời.
Chương 2: Những Cuộc Trò Chuyện Đầu Tiên
Vào một buổi chiều sau giờ học, Linh ở lại lớp để hoàn thành bài tập Toán mà cô chưa giải được. Khi tất cả các bạn đã ra về, Linh vẫn ngồi lại, cố gắng nhưng vẫn không thể tìm ra cách giải bài toán. Bất ngờ, An bước vào lớp, cậu quên lấy chiếc cặp sách và nhận ra Linh vẫn đang loay hoay với bài tập.
An mỉm cười và ngồi xuống bên cạnh Linh, hỏi: “Cậu cần giúp đỡ không?” Linh bối rối nhưng cuối cùng cũng gật đầu. An bắt đầu giải thích cách giải bài toán một cách chậm rãi và cẩn thận. Linh chăm chú lắng nghe, cảm nhận được sự quan tâm và kiên nhẫn của An.
Sau buổi học đó, cả hai bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Những cuộc trò chuyện ban đầu chỉ xoay quanh bài tập và học hành, nhưng dần dần, họ bắt đầu chia sẻ về những sở thích, những ước mơ và cả những suy nghĩ về tương lai. Linh nhận thấy rằng An không chỉ là một cậu học trò giỏi giang mà còn là một người bạn tốt bụng và chân thành.
Chương 3: Những Cảm Xúc Đầu Đời
Thời gian trôi qua, mối quan hệ giữa Linh và An ngày càng thân thiết hơn. Họ thường xuyên cùng nhau học bài, đi chơi sau giờ học và thậm chí còn tham gia các hoạt động ngoại khóa cùng nhau. Linh bắt đầu nhận ra rằng tình cảm của mình dành cho An không chỉ là sự ngưỡng mộ hay cảm kích, mà là một thứ gì đó sâu sắc hơn.
Một buổi chiều, khi cả hai đang ngồi bên bờ sông sau giờ học, Linh đột nhiên cảm thấy lúng túng khi nhận ra mình đang nhìn An quá lâu. An quay sang nhìn Linh và cười: “Cậu sao thế? Có gì muốn nói à?” Linh đỏ mặt, bối rối không biết phải trả lời thế nào. Cô cảm thấy trái tim mình như muốn nổ tung, nhưng cô vẫn không dám thừa nhận tình cảm của mình.
An dường như cũng nhận ra điều gì đó, nhưng cậu không nói gì thêm, chỉ mỉm cười và tiếp tục trò chuyện như bình thường. Tuy nhiên, sau buổi chiều đó, cả hai đều cảm nhận được rằng tình bạn giữa họ đã có sự thay đổi. Những cảm xúc đầu đời đã bắt đầu nảy nở, và họ đều cảm thấy điều đó nhưng vẫn e ngại không dám bộc lộ.
Chương 4: Sự Xa Cách Tạm Thời
Kỳ nghỉ hè đến gần, và Linh nhận được tin rằng gia đình cô sẽ chuyển nhà đến một thành phố khác trong vài tháng. Tin này như một cú sốc đối với Linh, cô không biết phải làm sao khi phải xa An và xa những kỷ niệm đẹp ở trường. Linh cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng cô là một nỗi buồn sâu thẳm.
Trước khi rời đi, Linh đã quyết định sẽ không nói gì với An về việc này. Cô nghĩ rằng có lẽ tình cảm của mình chỉ là một thứ gì đó thoáng qua và rằng sau khi xa cách, mọi thứ sẽ trở lại bình thường. Tuy nhiên, vào ngày cuối cùng trước khi Linh chuyển đi, An bất ngờ xuất hiện trước cửa nhà cô.
“Cậu không định nói lời tạm biệt với mình sao?” An hỏi, giọng đầy trách móc nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng. Linh ngạc nhiên và bối rối, không biết phải trả lời thế nào. Cuối cùng, cô chỉ cúi đầu, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt.
An nhẹ nhàng nắm lấy tay Linh: “Mình sẽ đợi cậu trở về, dù bao lâu đi nữa. Cậu là người bạn rất quan trọng với mình, Linh à.” Lời nói của An khiến Linh cảm thấy ấm lòng, nhưng đồng thời cũng làm cô cảm thấy nặng nề hơn. Cô chỉ gật đầu, không dám nói thêm điều gì vì sợ rằng mình sẽ khóc.
Chương 5: Tái Ngộ Và Tình Yêu Đầu Đời
Ba tháng sau, Linh trở lại trường sau kỳ nghỉ hè. Cô cảm thấy hồi hộp và lo lắng khi nghĩ đến việc gặp lại An. Không biết rằng tình cảm giữa họ có thay đổi gì không, hay liệu An còn nhớ đến lời hứa hôm nào.
Khi Linh bước vào lớp, cô nhìn thấy An đang đứng ở cửa lớp chờ đợi. Khi nhìn thấy Linh, An mỉm cười rạng rỡ và bước đến gần cô. “Mình đã đợi cậu, Linh à,” An nói, giọng đầy chân thành và ấm áp.
Linh cảm thấy trái tim mình như tan chảy. Tất cả những lo lắng và sợ hãi đều tan biến. Cô nhận ra rằng, tình cảm của mình dành cho An không phải là thứ tình cảm thoáng qua mà là tình yêu đầu đời chân thành.
Dưới bầu trời xanh thẳm của mùa thu, Linh và An cùng nhau bước đi trên con đường đến trường, trái tim họ tràn đầy niềm vui và hy vọng. Tình yêu đầu đời giữa hai người bạn cùng lớp đã bắt đầu như thế, một cách tự nhiên và giản dị, nhưng đầy ấm áp và ngọt ngào.