Tình Yêu Trong Bóng Tối - Chương 3
Chương 3: Chuyến Đi Định Mệnh
Sau khi rời khỏi cửa hàng sách cũ, Minh dành nhiều đêm suy nghĩ về những gì mình đã khám phá. Cuốn sổ tay và những lá thư là tất cả những gì anh có để tìm ra danh tính thật sự của cô gái bí ẩn. Tuy nhiên, một đoạn thơ trong cuốn sổ tay khiến anh đặc biệt chú ý:
“Có một nơi, nơi mà biển cả gặp núi rừng, là nơi tôi tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn. Ở đó, tôi cảm nhận được mình thuộc về, dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi.”
Minh nhớ lại lời kể của ông lão ở cửa hàng sách và nhận ra đây có thể là một nơi mà cô gái đã từng tìm đến. Anh bắt đầu tìm kiếm thông tin về những địa danh phù hợp với mô tả này và cuối cùng phát hiện ra một ngôi làng nhỏ ven biển nằm cách Hà Nội vài giờ đi xe. Ngôi làng này nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ, nơi biển và núi hòa quyện với nhau một cách tuyệt diệu.
Với hy vọng tìm thấy thêm manh mối, Minh quyết định lên đường đến ngôi làng ấy. Đó là một chuyến đi dài, nhưng trong lòng anh, cảm giác hồi hộp và mong chờ lấn át tất cả.
Khi Minh đến nơi, ngôi làng hiện ra trước mắt anh với những căn nhà cổ kính nép mình bên sườn núi, nhìn ra biển cả mênh mông. Khung cảnh yên bình và tĩnh lặng này dường như là nơi lý tưởng cho ai đó đang tìm kiếm sự an yên sau những sóng gió cuộc đời.
Anh bắt đầu hỏi thăm người dân địa phương về một cô gái trẻ có thể đã từng sống hoặc nghỉ ngơi ở đây. Cuối cùng, anh gặp được bà cụ Mai, chủ của một quán trọ nhỏ nằm sát bờ biển. Khi Minh mô tả về cô gái, bà cụ gật đầu, như thể bà biết rất rõ về người mà anh đang tìm kiếm.
Minh: “Bà có nhớ một cô gái trẻ, có lẽ tầm vài tháng trước đã từng ở lại đây không? Cô ấy có thể là người đã viết những lá thư này.”
Minh đưa ra những lá thư mà anh đã mang theo. Bà cụ nhìn qua chúng, ánh mắt trở nên sâu thẳm khi nhớ lại.
Bà cụ Mai: “Đúng rồi, cô ấy là một cô gái rất đẹp, nhưng lại mang trong lòng nỗi buồn sâu sắc. Cô ấy đến đây vào mùa hè, ở lại trong một tháng. Mỗi ngày, cô ấy đều đi dạo dọc bờ biển hoặc ngồi một mình bên thác nước trong rừng. Cô ấy rất ít nói, nhưng đôi mắt cô ấy thì nói lên nhiều điều.”
Minh cảm thấy một tia hy vọng lóe lên trong lòng. Anh biết rằng mình đã tìm đúng nơi.
Minh: “Bà có biết cô ấy đã đi đâu sau đó không?”
Bà cụ lắc đầu, nhưng rồi chợt nhớ ra điều gì đó.
Bà cụ Mai: “Trước khi rời đi, cô ấy đã để lại một bức thư, nhờ tôi giữ hộ cho người mà cô ấy hy vọng sẽ đến tìm cô.”
Minh vội vàng nhận lấy bức thư từ tay bà cụ. Khi mở nó ra, trái tim anh đập mạnh. Trong thư, cô gái kể rằng cô đã quyết định rời bỏ thế giới xô bồ để tìm sự yên bình cho tâm hồn mình. Cô nhắc đến một ngôi nhà cổ nằm sâu trong rừng, nơi cô có thể tìm thấy sự tĩnh lặng và bắt đầu lại từ đầu. Nhưng cô cũng nói rằng cô sẽ không thể ở đó mãi mãi.
“Nếu anh thực sự muốn tìm thấy em, hãy tìm đến ngôi nhà giữa rừng sâu, nơi mà ánh sáng chỉ chạm tới vào những ngày bình minh.”
Minh đọc từng dòng chữ với sự hồi hộp và lo lắng. Anh biết rằng mình phải đi đến ngôi nhà ấy, nơi mà cô đã để lại dấu ấn của mình. Nhưng liệu anh có đến kịp trước khi cô ấy lại biến mất một lần nữa?
Minh (thầm nhủ): “Mình phải tìm thấy cô ấy, mình không thể để mất cơ hội này.”
Với quyết tâm trong lòng, Minh chuẩn bị cho chuyến đi vào rừng, nơi ngôi nhà cổ đang chờ đợi anh. Anh biết rằng chuyến đi này sẽ không dễ dàng, nhưng anh sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào để tìm thấy người mà trái tim anh đã chọn.
Vào sáng hôm sau, Minh bắt đầu hành trình vào rừng sâu, với bức thư cuối cùng của cô gái trong tay và lòng quyết tâm mạnh mẽ. Anh biết rằng con đường phía trước sẽ đầy những điều bất ngờ, nhưng anh sẵn sàng đối mặt với tất cả để tìm ra sự thật về người phụ nữ bí ẩn mà anh đã yêu trong bóng tối.