Tình Yêu Trong Bóng Tối - Chương 4
Chương 4: Ngôi Nhà Trong Rừng
Minh tiến sâu vào khu rừng, nơi mà ánh sáng mặt trời chỉ len lỏi qua những tán lá dày đặc, tạo nên một không gian mờ ảo, huyền bí. Con đường dẫn đến ngôi nhà mà cô gái bí ẩn đã nhắc đến không hề dễ đi, nhưng quyết tâm trong lòng đã giúp Minh tiếp tục tiến bước. Mỗi bước chân đều mang theo sự hồi hộp, vừa lo lắng vừa hy vọng về cuộc gặp gỡ sắp tới.
Cuối cùng, sau vài giờ băng qua những con đường mòn hẹp và quanh co, Minh nhìn thấy một ngôi nhà gỗ cổ kính hiện ra giữa khu rừng rậm. Ngôi nhà nằm yên tĩnh giữa lòng thiên nhiên, dường như tách biệt khỏi thế giới bên ngoài. Trái tim Minh đập mạnh khi anh tiến gần hơn.
Cánh cửa ngôi nhà khép hờ, như thể đã chờ đợi Minh từ rất lâu. Minh chậm rãi mở cửa và bước vào trong. Nội thất bên trong ngôi nhà mang đến một cảm giác ấm cúng và cổ điển, với những món đồ nội thất cũ kỹ và các bức tranh treo trên tường. Nhưng điều thu hút sự chú ý của Minh là một chiếc bàn nhỏ, trên đó có một cây đèn dầu cũ và một bức thư đặt ngay ngắn.
Minh bước đến chiếc bàn, tay run run khi cầm bức thư lên. Trái tim anh dường như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực khi anh mở lá thư. Dòng chữ trong thư quen thuộc, đó chính là nét chữ của cô gái bí ẩn.
Lá thư:
“Anh Minh,
Em đã luôn nghĩ về anh từ những ngày đầu tiên em viết thư cho anh. Em biết điều này nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng trong những dòng chữ, em đã tìm thấy một phần của mình mà em không thể tìm thấy ở bất kỳ nơi nào khác.
Em đã đến đây để tìm sự yên bình, để trốn chạy khỏi những nỗi đau của quá khứ. Nhưng em nhận ra rằng không thể trốn chạy mãi mãi. Có lẽ, số phận đã đưa anh đến với em để em hiểu rằng em không cần phải cô đơn nữa.
Em biết rằng mình không thể ở đây mãi. Em đã quyết định sẽ tiếp tục hành trình của mình, để tìm thấy con đường mà trái tim em thật sự thuộc về. Nhưng em không muốn anh phải tìm kiếm em thêm nữa. Nếu anh đang đọc những dòng này, có lẽ em đã đi rất xa.
Tuy nhiên, nếu anh thật sự yêu em như em đã yêu anh qua những dòng thư, hãy đến nơi mà em từng gọi là “Thiên Đường Trên Trái Đất”. Em sẽ chờ anh ở đó, nếu số phận cho phép chúng ta gặp nhau.
Yêu anh,
Em.”
Minh đọc lá thư, lòng tràn ngập cảm xúc. Cô gái đã đi, nhưng cô để lại một manh mối cuối cùng, một cơ hội để họ gặp nhau. “Thiên Đường Trên Trái Đất” – anh nhớ lại trong một lá thư trước đây, cô đã từng nhắc đến một thác nước trong rừng mà cô yêu thích, nơi mà cô tìm thấy sự thanh thản và yên bình. Đó phải là nơi mà cô đang chờ đợi anh.
Minh không do dự nữa. Anh nhanh chóng rời khỏi ngôi nhà, hướng thẳng về phía thác nước mà cô gái đã nhắc đến. Con đường dẫn đến thác nước không hề dễ dàng, nhưng Minh không để ý đến những khó khăn đó. Trong lòng anh, chỉ có một mục tiêu duy nhất: tìm thấy cô gái mà anh đã yêu trong bóng tối.
Cuối cùng, sau một quãng đường dài, Minh đến được thác nước. Thác nước trắng xóa đổ xuống từ trên cao, tạo nên một khung cảnh hùng vĩ và thanh bình. Không gian xung quanh thác nước tĩnh lặng, chỉ có tiếng nước chảy nhẹ nhàng vang lên. Minh nhìn quanh, lòng đầy hy vọng.
Và rồi, anh nhìn thấy cô – một cô gái đứng bên bờ thác, quay lưng lại với anh. Tóc cô bay nhẹ trong gió, và dáng vẻ cô toát lên một vẻ đẹp buồn man mác. Trái tim Minh đập mạnh hơn bao giờ hết. Anh biết đây chính là cô gái mà anh đã tìm kiếm bấy lâu nay.
Minh (gọi lớn): “Em!”
Cô gái quay lại, và đôi mắt họ chạm nhau. Đó là khoảnh khắc mà mọi nỗi lo lắng, mọi nghi ngờ trong lòng Minh tan biến. Cô chính là người mà anh đã yêu qua từng dòng thư, người đã khiến anh bước vào cuộc hành trình này.
Cô gái (nhẹ nhàng): “Anh đã tìm thấy em.”
Minh bước đến gần cô, trái tim anh tràn ngập niềm vui và sự xúc động. Cuối cùng, sau bao nhiêu khó khăn và thử thách, họ đã gặp nhau, trong khung cảnh đẹp như mơ giữa rừng sâu.
Minh: “Anh đã tìm thấy em, và anh sẽ không để mất em nữa.”
Cô gái mỉm cười, đôi mắt ánh lên niềm hạnh phúc. Họ đứng đó, giữa thiên nhiên hùng vĩ, và cảm nhận rằng số phận đã đưa họ đến với nhau.
Tình yêu trong bóng tối giờ đây đã được đưa ra ánh sáng, và họ biết rằng từ giờ phút này, họ sẽ không còn cô đơn nữa.