Tình Yêu Từ Sự Tái Ngộ - Chương 2
Chương 2: Những Ký Ức Quay Về
Minh và Lan tìm một quán cà phê nhỏ gần đó, nơi có không khí ấm cúng và lãng mạn. Họ chọn một bàn gần cửa sổ, từ đó có thể nhìn ra con phố nhộn nhịp ngoài kia. Khi hai người ngồi xuống, Lan gọi cà phê và một số món ăn nhẹ cho cả hai.
Minh: “Em có vẻ rất bận rộn với gian hàng hoa. Công việc của em thế nào?”
Lan: “Cũng bình thường thôi. Em giúp mẹ quản lý gian hàng này vì bà đã lớn tuổi và không còn sức khỏe như trước. Em thấy vui khi được ở gần gia đình, nhưng thật lòng, em cũng nhớ những ngày xưa khi chúng ta còn bên nhau.”
Minh: “Anh cũng nhớ những ngày đó. Những buổi chiều chúng ta đi dạo, những lần cùng nhau ăn tối và trò chuyện… Những ký ức đó luôn là một phần quý giá trong cuộc đời anh.”
Lan: (mỉm cười) “Những kỷ niệm đó rất đẹp. Em nhớ lần đầu tiên anh tặng em bó hoa hồng đỏ, em đã rất xúc động. Đó là một trong những món quà đẹp nhất mà em từng nhận được.”
Minh: “Và em đã yêu thích bó hoa đó đến mức nào! Em thường nói với anh rằng nó đại diện cho tình yêu và sự chăm sóc.”
Lan: “Đúng vậy. Những câu nói của anh lúc đó thật sự làm em cảm động. Anh có nhớ những buổi tối chúng ta ngồi trên bãi cỏ nhìn lên bầu trời đầy sao không?”
Minh: “Nhớ chứ. Chúng ta đã từng mơ về tương lai, về những điều tốt đẹp sẽ đến với chúng ta. Nhưng rồi, cuộc sống đã đưa chúng ta vào những con đường khác nhau.”
Lan: “Có lẽ vì vậy mà em cảm thấy hôm nay thật đặc biệt. Sự tái ngộ này như một món quà bất ngờ mà cuộc đời dành cho chúng ta.”
Minh: “Anh cũng nghĩ vậy. Thời gian đã thay đổi nhiều thứ, nhưng cảm xúc và ký ức về em vẫn còn nguyên vẹn. Chúng ta có thể làm gì để hàn gắn những vết thương cũ không?”
Lan: “Có lẽ chúng ta cần thêm thời gian để hiểu nhau hơn và xem những gì chúng ta có thể xây dựng từ đây. Em không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng ít nhất, em rất vui khi được gặp lại anh.”
Minh: “Anh cũng vậy. Dù có thể chúng ta không thể quay lại quá khứ, nhưng ít nhất chúng ta có thể bắt đầu một chương mới, cùng nhau khám phá và tạo dựng điều gì đó ý nghĩa.”
Họ cười với nhau, cảm giác như những bức tường thời gian và khoảng cách đã dần tan biến. Khi cà phê và món ăn nhẹ được mang đến, cuộc trò chuyện của họ tiếp tục trôi chảy, và những ký ức về một tình yêu đã qua lại một lần nữa được sống dậy trong trái tim họ.