Tình Yêu và Âm Nhạc - Chương 1
Chương 1: Giai Điệu Đầu Tiên
Hà My bước vào quán cà phê nhỏ với không khí ấm cúng, nơi thường diễn ra các buổi trình diễn nhạc acoustic vào cuối tuần. Cô đã quen thuộc với không gian này, nơi cô thường đến chơi đàn piano. Ánh đèn vàng nhẹ nhàng chiếu xuống cây đàn piano gỗ nâu cũ kỹ ở góc phòng. Cô đặt ngón tay lên phím đàn và bắt đầu chơi một giai điệu nhẹ nhàng.
Minh Tuấn, ngồi ở một góc quán, chú ý đến từng nốt nhạc. Anh không thể rời mắt khỏi cô gái đang chơi đàn. Khi bản nhạc kết thúc, Minh Tuấn đứng dậy và tiến lại gần Hà My.
Minh Tuấn: (mỉm cười) “Chào em! Anh tên là Minh Tuấn. Anh thực sự rất ấn tượng với cách em chơi đàn, em có thể chia sẻ với anh một chút về bản nhạc này được không?”
Hà My: (cười nhẹ) “Chào anh Tuấn, em là Hà My. Bản nhạc này em tự sáng tác, lấy cảm hứng từ những buổi chiều cuối thu. Cảm ơn anh đã thích nó.”
Minh Tuấn: (hào hứng) “Em thật tài năng! Anh cũng chơi guitar và rất thích những giai điệu mộc mạc, chân thật như thế này. Có lẽ anh và em có cùng gu âm nhạc.”
Hà My: (nhướn mày) “Anh chơi guitar à? Hay đấy, em luôn muốn tìm một người bạn có thể cùng chơi nhạc. Nếu anh có thời gian, chúng ta có thể thử chơi chung một bài nhạc nào đó, anh thấy sao?”
Minh Tuấn: (vui vẻ) “Anh rất sẵn lòng! Thực ra, anh cũng mang theo cây guitar của mình đây. Chúng ta có thể bắt đầu ngay bây giờ nếu em không phiền.”
Hà My gật đầu đồng ý. Minh Tuấn nhanh chóng lấy cây guitar ra, anh chọn một chỗ ngồi cạnh Hà My. Cả hai trao đổi về bài nhạc mà họ sẽ cùng chơi. Sau vài phút chuẩn bị, họ bắt đầu hòa tấu một bản nhạc nhẹ nhàng, đầy cảm xúc.
Minh Tuấn: (vừa chơi guitar vừa hát nhỏ) “Anh thấy giai điệu này thực sự rất phù hợp với chất giọng của em. Chúng ta có thể thêm chút phần điệp khúc để bài hát trở nên trọn vẹn hơn.”
Hà My: (hòa theo tiếng đàn) “Đúng vậy, em cũng nghĩ vậy. Nếu chúng ta kết hợp thêm một đoạn solo guitar ở đoạn giữa, nó sẽ mang lại cảm giác khác biệt và độc đáo.”
Tiếng đàn và giọng hát của họ hòa quyện vào nhau, tạo nên một không gian âm nhạc đặc biệt trong quán cà phê. Những vị khách xung quanh bắt đầu lắng nghe và chìm đắm vào giai điệu. Khi kết thúc, mọi người vỗ tay nhiệt liệt.
Minh Tuấn: (nhìn Hà My, mắt lấp lánh) “Cảm giác này thật tuyệt. Anh nghĩ đây mới chỉ là bắt đầu cho một điều gì đó lớn hơn giữa chúng ta.”
Hà My: (cười đáp) “Em cũng cảm thấy vậy. Âm nhạc thực sự là một ngôn ngữ đặc biệt, phải không anh?”
Minh Tuấn: (gật đầu) “Chắc chắn rồi, và anh rất vui vì âm nhạc đã đưa chúng ta đến với nhau.”
Họ nhìn nhau, cùng cười. Trong ánh mắt của cả hai, có một điều gì đó đặc biệt vừa được kết nối – một mối liên hệ được xây dựng từ những giai điệu đầu tiên.