Summary
Chương 1: Tin Sét Đánh
Trên một buổi sáng mùa thu, Minh ngồi trong phòng khám, tim đập mạnh từng nhịp khi bác sĩ đọc kết quả xét nghiệm. Những lời nói như “ung thư” và “giai đoạn cuối” vang lên như tiếng sét giữa trời quang. Anh cảm thấy như đất dưới chân mình bị rút cạn, không còn gì để bám víu. Mới 32 tuổi, sự nghiệp của anh ở công ty kiến trúc đang lên, và cuộc sống tưởng chừng như mới bắt đầu. Thế nhưng, tất cả mọi thứ bị đẩy vào một hố sâu không đáy chỉ với vài câu nói từ bác sĩ.
Minh về nhà, đầu óc rối bời. Anh không muốn cho ai biết, không muốn gia đình và bạn bè thương hại. Anh bắt đầu tự cách ly mình, từ chối những cuộc hẹn, những buổi tụ tập. Nhưng càng xa lánh mọi người, anh càng cảm thấy cô đơn, trống rỗng.
Một ngày, trong lúc tìm kiếm thông tin về căn bệnh, Minh tình cờ tham gia vào một diễn đàn dành cho những người mắc bệnh ung thư. Ở đó, anh gặp Lan, một cô gái trẻ tuổi, nụ cười rạng rỡ nhưng câu chuyện đằng sau lại là những ngày dài chiến đấu với bệnh tật. Minh bị cuốn hút bởi sự lạc quan của Lan. Cô không chỉ nói về bệnh tật, mà còn chia sẻ những điều nhỏ bé khiến cô hạnh phúc mỗi ngày.
Họ bắt đầu nhắn tin qua lại, chia sẻ những câu chuyện cuộc sống và dần trở thành bạn thân lúc nào không hay.
Chương 2: Chuyến Đi Bất Ngờ
Lan đề nghị Minh tham gia một cuộc gặp gỡ của nhóm hỗ trợ tại công viên. Minh ban đầu từ chối, nhưng sau đó, suy nghĩ lại. Anh quyết định đến, một phần vì tò mò, một phần vì muốn gặp Lan ngoài đời.
Ngày hôm đó, Minh đến công viên với tâm trạng lo lắng. Anh không biết phải đối diện với những người cùng hoàn cảnh như thế nào. Tuy nhiên, ngay khi anh thấy Lan, mọi lo lắng tan biến. Cô mặc một chiếc váy màu xanh, tóc buộc cao, nụ cười như xua tan mọi lo âu. Lan đến chào anh bằng cái bắt tay ấm áp và nói: “Chào Minh, cuối cùng anh cũng đến.”
Suốt buổi gặp gỡ, Minh thấy mình thoải mái hơn. Nhóm hỗ trợ này không phải là nơi than thở về bệnh tật, mà là nơi chia sẻ niềm vui nhỏ nhặt trong cuộc sống. Minh bắt đầu hiểu rằng, sống chung với bệnh không có nghĩa là cuộc sống đã chấm hết.
Sau buổi gặp, Lan mời Minh tham gia một chuyến đi đến biển cùng nhóm. Minh đồng ý. Anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tham gia vào những hoạt động như thế này, nhưng có Lan ở đó, anh cảm thấy mọi thứ đều đáng thử.
Chương 3: Biển Gọi Tình Yêu
Tại bãi biển, Minh cảm thấy mình như trẻ lại. Anh cười nhiều hơn, hòa nhập với mọi người. Lan và Minh dành nhiều thời gian bên nhau, cùng nhau dạo chơi trên bãi cát, nghe tiếng sóng vỗ và ngắm hoàng hôn. Minh cảm nhận được trái tim mình bắt đầu rung động.
Lan chia sẻ với Minh rằng cô đã sống với căn bệnh này hơn ba năm và đã vượt qua rất nhiều giai đoạn khó khăn. Cô nói: “Em không biết mình sẽ sống được bao lâu nữa, nhưng em muốn tận hưởng mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng.”
Minh nhìn Lan, cảm thấy một luồng sáng mới trong cuộc sống của mình. Anh nhận ra rằng dù bệnh tật có đến đâu, anh vẫn có quyền yêu thương và được yêu thương. Anh nắm lấy tay Lan, thầm hứa với chính mình sẽ sống thật ý nghĩa.
Chương 4: Thử Thách Mới
Tình yêu của Minh và Lan càng ngày càng sâu đậm. Nhưng cũng như cuộc sống, tình yêu của họ không tránh khỏi những thử thách. Lan phải trải qua một đợt hóa trị mới, cơ thể suy yếu và mệt mỏi hơn bao giờ hết. Minh luôn bên cạnh chăm sóc cô, nhưng cũng không khỏi lo lắng. Anh sợ mất cô.
Lan nhìn Minh, đôi mắt mệt mỏi nhưng vẫn sáng ngời: “Anh không cần phải sợ, vì em biết rằng anh là người mạnh mẽ. Chúng ta cùng nhau đối diện, dù kết quả ra sao.”
Minh gật đầu, cảm thấy mình phải mạnh mẽ hơn nữa, không chỉ cho bản thân mà còn cho Lan. Anh quyết định sẽ không để bệnh tật định đoạt cuộc sống của mình. Họ cùng nhau lập kế hoạch nhỏ để biến mỗi ngày thành một kỷ niệm đáng nhớ: cùng nhau nấu ăn, đọc sách, và thậm chí học nhảy salsa.
Chương 5: Bình Minh Mới
Sau nhiều tháng chiến đấu, sức khỏe của Lan có chút khởi sắc. Nhưng rồi đến một ngày, bệnh tình của cô trở nên xấu đi đột ngột. Lan phải nhập viện. Minh bên cạnh, nắm chặt tay cô, không rời.
Trong phòng bệnh, Lan thì thầm: “Minh, em không hối tiếc. Những ngày tháng vừa qua là những ngày tháng đẹp nhất trong cuộc đời em. Cảm ơn anh đã cho em thấy tình yêu thật sự.”
Minh nghẹn ngào, nước mắt lăn dài trên má. Anh hứa với Lan, dù thế nào đi nữa, anh sẽ sống tốt và tiếp tục truyền tải tinh thần sống lạc quan mà Lan đã trao cho anh.
Lan mỉm cười, một nụ cười an yên trước khi chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn.
Minh cảm thấy nỗi đau xé lòng, nhưng anh biết mình phải tiếp tục sống, tiếp tục yêu và nhớ về Lan với tất cả những gì tốt đẹp nhất. Anh tiếp tục tham gia nhóm hỗ trợ, chia sẻ câu chuyện của mình và Lan, giúp đỡ những người đang trong hoàn cảnh tương tự.
Cuộc sống của Minh không còn giống như trước nữa, nhưng anh biết rằng trong hành trình đầy khó khăn này, anh đã tìm thấy tình yêu đích thực, và đó là điều quan trọng nhất.