Tình Yêu Và Những Bí Mật - Chương 1
Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Quán cà phê nhỏ bên đường tràn ngập mùi hương của cà phê rang xay. Những giọt mưa lất phất rơi ngoài cửa kính, tạo nên một âm thanh êm dịu và đều đặn. Lan ngồi ở một góc quán, đôi mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô thả hồn theo dòng suy nghĩ, đôi tay xoay xoay tách cà phê nóng.
Bỗng nhiên, một giọng nói trầm ấm cất lên bên cạnh cô.
Phong: “Xin lỗi, ghế này có ai ngồi chưa?”
Lan ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của một người đàn ông lạ. Anh ta mỉm cười, đôi mắt nâu ấm áp như trời mùa thu.
Lan: “À, không… không có ai ngồi cả. Anh cứ ngồi đi.”
Phong khẽ gật đầu, kéo ghế ngồi xuống. Cả hai im lặng trong vài giây, chỉ có tiếng mưa rơi và tiếng nhạc nhẹ nhàng từ loa phát ra. Sau một lúc, Phong mở lời.
Phong: “Thật tình cờ, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp ai đó vào một ngày mưa như thế này.”
Lan mỉm cười nhẹ, cô hơi nghiêng đầu.
Lan: “Vậy sao? Tôi lại thấy mưa thường mang lại những điều bất ngờ. Như hôm nay chẳng hạn.”
Phong cười, đôi mắt anh lóe lên sự tò mò.
Phong: “Cô nói đúng. Tôi là Phong, rất vui được gặp cô…”
Lan mỉm cười đáp lại.
Lan: “Tôi là Lan. Rất vui được gặp anh, Phong.”
Cả hai tiếp tục trò chuyện, từ những điều nhỏ nhặt như thời tiết, sở thích cho đến những điều sâu sắc hơn. Lan ngạc nhiên khi thấy Phong có thể hiểu và chia sẻ nhiều về những khía cạnh cuộc sống mà cô luôn quan tâm.
Phong: “Cô là họa sĩ đúng không? Tôi có thể thấy điều đó qua ánh mắt của cô khi nhìn vào những bức tranh trên tường kia.”
Lan bật cười, đôi mắt ánh lên sự thích thú.
Lan: “Anh tinh mắt thật đấy. Đúng vậy, tôi là họa sĩ tự do. Còn anh, anh làm nghề gì?”
Phong nhún vai, vẻ khiêm tốn.
Phong: “Tôi chỉ là một doanh nhân nhỏ, cố gắng kiếm sống qua ngày thôi. Nhưng tôi rất thích nghệ thuật, đặc biệt là những tác phẩm có hồn như của cô.”
Lan đỏ mặt, chưa bao giờ cô được nghe một lời khen chân thành như vậy từ một người xa lạ.
Lan: “Cảm ơn anh. Thật tốt khi gặp được người có cùng đam mê.”
Phong khẽ gật đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào Lan. Anh cảm thấy một sự kết nối đặc biệt mà anh chưa từng trải qua trước đây.
Phong: “Tôi cũng nghĩ vậy. Hy vọng chúng ta có thể gặp nhau nhiều hơn nữa, Lan.”
Lan cảm nhận trái tim mình đập nhanh hơn. Cô mỉm cười, đôi mắt không giấu nổi sự phấn khích.
Lan: “Tôi cũng mong thế, Phong.”
Cả hai cười với nhau, cảm giác như thế giới bên ngoài đã biến mất, chỉ còn lại họ giữa không gian ấm áp và tiếng mưa rơi. Những bước chân đầu tiên của một tình yêu mới vừa được đặt xuống, nhưng cả Lan và Phong đều không biết rằng, định mệnh đang dần hé mở một câu chuyện phức tạp hơn rất nhiều so với họ tưởng tượng.