Summary
Chương 1: Bắt Đầu Từ Một Lỗi Gửi Nhầm
Hà Anh, một cô gái 24 tuổi làm việc tại một quán sách nhỏ ở Hà Nội, luôn thích viết thư tay. Cô thường viết thư cho những người bạn thân thiết, những người mà cô nghĩ đã đánh mất đi sự kết nối gần gũi trong cuộc sống hiện đại. Một ngày nọ, trong lúc viết một lá thư cho người bạn thân Minh Thu, cô vô tình viết nhầm địa chỉ.
Cùng lúc đó, ở một thành phố khác, Quang Minh, một chàng trai 27 tuổi làm việc trong ngành công nghệ tại Sài Gòn, nhận được lá thư không mong đợi từ một người lạ. Anh mở thư ra, tò mò vì nét chữ mềm mại và cách viết chân thành của người gửi. Những dòng chữ kể về cuộc sống thường nhật, những suy nghĩ sâu sắc về tình yêu và cuộc sống khiến anh bị cuốn hút. Mặc dù biết đó là lá thư nhầm địa chỉ, anh quyết định hồi đáp lại với sự tò mò.
Khi Hà Anh nhận được lá thư trả lời từ Quang Minh, cô vừa ngạc nhiên vừa bối rối. Thay vì bỏ qua, cô quyết định viết lại một lá thư khác, xin lỗi về việc gửi nhầm và cảm ơn vì đã trả lời. Quang Minh, cảm thấy một điều gì đó đặc biệt trong cô gái này, quyết định tiếp tục trò chuyện qua những lá thư. Từ đó, một mối quan hệ đặc biệt giữa hai người bắt đầu hình thành, thông qua những lá thư tay gửi qua lại từ Hà Nội đến Sài Gòn.
Chương 2: Những Lời Thú Nhận Đầu Tiên
Qua từng lá thư, cả Hà Anh và Quang Minh dần chia sẻ nhiều hơn về bản thân mình. Hà Anh kể về tuổi thơ cô độc, niềm đam mê văn chương và những ước mơ giản dị trong cuộc sống. Quang Minh kể về áp lực trong công việc, những lần thất bại và cả những khát khao muốn thay đổi cuộc sống.
Trong một lá thư, Hà Anh kể về mối tình đầu của mình và những vết thương cô vẫn chưa thể hoàn toàn quên. Cô viết: “Có lẽ em vẫn đang học cách yêu lại từ đầu, học cách tin tưởng một ai đó sau những đổ vỡ.”
Quang Minh, đọc những dòng này, cảm thấy lòng mình xao động. Anh quyết định chia sẻ về mối tình đã qua của mình, một mối tình kéo dài nhiều năm nhưng cuối cùng cũng không đi đến đâu. Anh viết: “Anh cũng đã từng yêu rất sâu đậm, và cũng từng tổn thương. Nhưng qua những lá thư này, anh cảm nhận được sự kết nối mà anh chưa từng thấy trước đây.”
Những lời thú nhận chân thành khiến họ ngày càng gần nhau hơn. Mỗi lá thư đều chứa đựng một phần tâm hồn của người gửi, và càng ngày, họ càng cảm thấy như đã biết nhau từ rất lâu.
Chương 3: Khoảng Cách và Những Hoài Nghi
Dù những lá thư ngày càng trở nên thân mật, khoảng cách giữa Hà Nội và Sài Gòn vẫn là một trở ngại lớn. Hà Anh bắt đầu cảm thấy hoài nghi: liệu mối quan hệ này có thể kéo dài không? Cô viết cho Quang Minh một lá thư, hỏi rằng anh có từng nghĩ đến việc họ gặp nhau ngoài đời thực.
Quang Minh cũng bắt đầu lo lắng. Anh biết rằng việc gặp nhau sẽ làm thay đổi tất cả, nhưng anh cũng không muốn đánh mất những cảm xúc đang dần nảy nở trong lòng. Trong một lá thư, anh thú nhận: “Anh cũng muốn gặp em, nhưng anh sợ rằng nếu chúng ta gặp nhau, những gì chúng ta đang có sẽ biến mất.”
Hà Anh đáp lại với một lá thư đầy cảm xúc: “Có lẽ chúng ta không nên sợ những gì chưa xảy ra. Chúng ta đã đi được xa đến vậy, vì sao không thử bước thêm một bước nữa?”
Quang Minh nhận được lá thư và hiểu rằng anh không thể trốn tránh mãi. Anh quyết định sẽ bay ra Hà Nội để gặp Hà Anh, và anh đề nghị một cuộc gặp gỡ tại quán sách mà cô làm việc. Họ cùng thỏa thuận chọn ngày và mong chờ cuộc gặp gỡ đầu tiên.
Chương 4: Cuộc Gặp Đầu Tiên
Ngày hôm đó, Hà Anh hồi hộp đến sớm tại quán sách, nơi cô làm việc mỗi ngày. Cô cảm thấy tim đập thình thịch khi nghĩ đến việc sẽ gặp mặt Quang Minh lần đầu. Cô đã tưởng tượng về khuôn mặt anh, nụ cười của anh qua từng dòng thư, nhưng thực tế sẽ như thế nào?
Quang Minh, từ Sài Gòn, bay ra Hà Nội với cùng sự hồi hộp. Anh mặc một chiếc áo sơ mi xanh đơn giản, vì Hà Anh từng nói cô thích màu xanh biển. Khi anh bước vào quán sách, anh ngay lập tức nhận ra cô gái đang đứng ở quầy thu ngân. Cả hai nhìn nhau trong giây lát, rồi cùng nở nụ cười.
Cuộc gặp gỡ đầu tiên diễn ra với một chút lúng túng nhưng đầy sự chân thành. Họ cùng nhau uống cà phê, đi dạo quanh hồ Gươm, và chia sẻ về những điều chưa từng được viết trong thư. Cuộc gặp gỡ diễn ra ngắn ngủi nhưng đủ để cả hai nhận ra rằng, cảm xúc qua những lá thư đã không phải là ngộ nhận. Họ đã thực sự tìm thấy một điều gì đó rất đặc biệt ở đối phương.
Chương 5: Những Lá Thư Cuối Cùng
Sau cuộc gặp gỡ, Hà Anh và Quang Minh nhận ra rằng họ không thể tiếp tục sống ở hai thành phố xa cách như vậy nữa. Cả hai đều cảm thấy cần phải làm điều gì đó để mối quan hệ này tiến xa hơn. Hà Anh quyết định sẽ thử xin chuyển công tác vào Sài Gòn, còn Quang Minh hứa sẽ hỗ trợ cô hết sức có thể.
Trong lá thư cuối cùng gửi cho Quang Minh trước khi vào Sài Gòn, Hà Anh viết: “Em tin rằng tình yêu không phải chỉ là cảm giác mà còn là hành động. Chúng ta đã đi được đến đây, và em sẵn sàng bước thêm những bước tiếp theo cùng anh.”
Quang Minh nhận được thư và viết lại một dòng ngắn gọn: “Anh đợi em. Chúng ta sẽ bắt đầu một chương mới cùng nhau.”
Câu chuyện của họ không kết thúc ở những lá thư nữa, mà bắt đầu từ đó. Những lá thư đã trở thành cầu nối giữa hai tâm hồn xa lạ, và giờ đây, khi đã gặp gỡ, họ sẵn sàng viết nên những trang tiếp theo của cuộc đời mình cùng nhau, không còn qua giấy mực mà bằng tình yêu thực sự.