Tình Yêu Và Nỗi Đau Quá Khứ - Chương 3
Chương 3: Bước Đầu Mở Lòng
Hương và Hùng tiếp tục gặp nhau tại quán cà phê vào những buổi chiều, và mỗi lần gặp, họ lại trò chuyện nhiều hơn. Dù Hương vẫn giữ một khoảng cách nhất định, nhưng sự thân thiện và lạc quan của Hùng dần dần làm tan chảy sự phòng bị của cô.
Một buổi chiều khi trời bắt đầu chuyển sang màu hoàng hôn, Hương và Hùng ngồi đối diện nhau, thưởng thức cà phê và trò chuyện về những sở thích cá nhân.
Hùng: “Cô có thích du lịch không? Tôi nghe nói rằng thế giới ngoài kia thật tuyệt vời và đầy những điều thú vị.”
Hương: “Có chứ, tôi rất thích du lịch. Tôi đã từng đi một số nơi, nhưng bây giờ, tôi chủ yếu ở lại đây vì công việc và… một số lý do cá nhân.”
Hùng: “Cô nói vậy làm tôi cảm thấy có chút tiếc nuối. Tôi tin rằng có nhiều điều đẹp đẽ đang chờ đợi cô ngoài kia.”
Hương: (cười nhẹ) “Có lẽ vậy. Nhưng đôi khi, những điều đẹp đẽ không dễ dàng đến với chúng ta. Chúng ta phải trải qua rất nhiều thử thách.”
Hùng: “Đúng vậy. Nhưng tôi tin rằng mỗi thử thách đều có lý do của nó. Nó giúp chúng ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn.”
Hương: “Anh có vẻ rất lạc quan. Tôi thật sự ngưỡng mộ điều đó.”
Hùng: “Tôi chỉ cố gắng nhìn nhận mọi việc từ một góc độ tích cực. Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng chúng ta có thể chọn cách đối mặt với nó.”
Hương nhìn vào mắt Hùng, cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của anh. Cô cảm thấy một phần nào đó trong mình đang bị thuyết phục để mở lòng hơn.
Hương: “Anh đã từng trải qua những khó khăn lớn trong cuộc sống chưa?”
Hùng: (thở dài nhẹ) “Có. Tôi đã mất mẹ khi còn rất trẻ, và đó là một cú sốc lớn. Nhưng tôi học được rằng tình yêu và ký ức về người đã ra đi có thể giúp chúng ta đứng vững và tiếp tục đi tới.”
Hương: “Tôi hiểu. Tôi cũng có những ký ức đau thương từ quá khứ. Nó đôi khi làm tôi cảm thấy khó khăn khi phải mở lòng với người khác.”
Hùng: “Tôi biết điều đó không dễ dàng, nhưng có thể sự chia sẻ và sự hiểu biết từ người khác sẽ giúp cô thấy nhẹ nhõm hơn. Tôi sẵn sàng lắng nghe bất cứ lúc nào cô muốn.”
Hương: (nhìn xuống, cảm thấy xúc động) “Cảm ơn anh, Hùng. Tôi sẽ nghĩ về điều đó.”
Hùng: “Không có gì đâu. Tôi chỉ muốn cô biết rằng có người sẵn sàng ở đây để lắng nghe và hỗ trợ cô.”
Khi buổi chiều dần trôi về tối, Hương cảm thấy một sự ấm áp và yên bình từ cuộc trò chuyện với Hùng. Dù cô chưa sẵn sàng để hoàn toàn mở lòng, nhưng sự chân thành của anh đã làm cô cảm thấy có một chút hi vọng vào việc tìm thấy sự bình yên và yêu thương trong cuộc sống.