Tình yêu và phản bội trong Hoàng cung - Chương 3
Chương 3: Những Giai Điệu Cấm Kỵ
Vài ngày sau cái chết của Vũ Hạo, không khí trong hoàng cung vẫn ngột ngạt. Lý Minh và Dương Phong dành cả ngày để điều tra, lục lọi từng ngóc ngách, tìm kiếm manh mối từ những người có thể biết về cuộc gặp gỡ bí mật của Vũ Hạo. Cùng lúc đó, họ cũng phải đối mặt với những mối quan hệ phức tạp và tình cảm rối rắm.
Một buổi tối, khi Lý Minh ngồi trong phòng riêng, những kỷ niệm về Vũ Hạo lại tràn về. Nàng nhớ những lần hai người cùng nhau luyện tập đấu kiếm, những nụ cười và những cuộc trò chuyện sâu sắc. Một cảm giác tội lỗi xâm chiếm tâm trí nàng. Có lẽ nếu nàng đã nhạy bén hơn, Vũ Hạo đã không phải trả giá bằng mạng sống.
“Hoàng hậu,” Dương Phong nhẹ nhàng bước vào, làm nàng giật mình. “Tôi có một số thông tin mới.”
“Tin gì?” Lý Minh hỏi, cảm giác hồi hộp trào dâng trong lòng.
“Tôi đã tìm thấy một người có thể đã nhìn thấy Vũ Hạo vào buổi tối hôm đó. Một cô hầu tên là Minh Tú,” Dương Phong nói. “Cô ấy đang làm việc trong khu vực gần vườn và có thể đã thấy cuộc gặp gỡ.”
“Minh Tú… tôi nhớ cô ấy,” Lý Minh nói, gật đầu. “Hãy mời cô ấy đến đây ngay.”
Không lâu sau, Minh Tú xuất hiện, có vẻ lo lắng khi đứng trước mặt Hoàng hậu và Dương Phong. “Thưa Hoàng hậu, tôi… tôi có thể giúp gì cho ngài?” cô hỏi, giọng run rẩy.
“Cô có thể cho chúng tôi biết những gì cô đã thấy tối hôm đó không?” Dương Phong hỏi, nghiêm túc.
“Dạ, thưa ngài. Tôi… tôi đã nghe thấy tiếng nói trong vườn,” Minh Tú bắt đầu, ánh mắt cô hướng xuống đất. “Lúc đó, tôi đang làm việc gần đó, và tôi nghe thấy Vũ Hạo đang tranh luận với ai đó.”
“Tranh luận? Cô có biết họ đang nói về điều gì không?” Lý Minh hỏi, lòng tràn ngập hy vọng.
“Dạ, tôi không nghe rõ từng lời, nhưng có vẻ như họ đang nói về một bí mật quan trọng. Vũ Hạo đã rất tức giận, và có ai đó thì thầm, như thể đang đe dọa anh ấy,” Minh Tú hồi tưởng, khuôn mặt trắng bệch.
“Cô có thể nhớ rõ giọng nói của người đó không?” Dương Phong hỏi, ánh mắt không rời khỏi Minh Tú.
“Tôi… tôi không chắc,” cô hầu cúi đầu. “Nhưng giọng nói đó rất quen. Họ nói rằng Vũ Hạo không nên can thiệp vào chuyện của họ.”
“Chuyện gì?” Lý Minh hỏi, cảm giác lo lắng dâng cao.
“Cái này… tôi không nghe thấy rõ. Nhưng Vũ Hạo đã nói rằng nếu không dừng lại, họ sẽ phải hối hận,” Minh Tú tiếp tục, nước mắt đã ướt đẫm gò má cô. “Rồi sau đó, tôi nghe thấy một tiếng động lớn, như một cú va chạm, và tôi không dám ở lại lâu. Tôi chạy vào bên trong.”
Lý Minh và Dương Phong trao đổi ánh nhìn. Họ cảm nhận được sự nguy hiểm trong từng lời nói của Minh Tú.
“Cảm ơn cô, Minh Tú. Cô đã giúp chúng tôi rất nhiều,” Dương Phong nói, giữ cho giọng điệu nhẹ nhàng. “Nếu nhớ thêm điều gì khác, hãy cho chúng tôi biết.”
Minh Tú gật đầu, nhưng vẫn có vẻ sợ hãi. “Dạ, tôi sẽ.”
Khi cô rời đi, Lý Minh cảm thấy một mảnh ghép nữa trong bức tranh hỗn loạn đang dần hiện ra. “Chúng ta cần tìm ra người đã tranh luận với Vũ Hạo. Có thể họ chính là kẻ đã giết anh ấy,” nàng nói.
“Nhưng ai có thể có động cơ đến mức đó?” Dương Phong đặt câu hỏi. “Tôi sẽ xem xét lại tất cả những người có liên quan đến Vũ Hạo. Có thể có ai đó đang tìm cách loại bỏ anh ta.”
Thời gian trôi qua, Lý Minh không thể ngồi yên trong hoàng cung. Nàng cảm thấy như mình đang mắc kẹt trong một mạng nhện, và mọi người xung quanh đều có thể là kẻ thù. Nàng cần tìm ra người đã đe dọa Vũ Hạo và ngăn chặn bất kỳ âm mưu nào có thể xảy ra.
“Dương Phong, tôi cần phải ra ngoài,” Lý Minh quyết định. “Tôi muốn đi tìm manh mối trực tiếp.”
“Hoàng hậu, điều đó rất nguy hiểm. Chúng ta không biết ai đang theo dõi,” Dương Phong nhắc nhở, nhưng Lý Minh không muốn chờ đợi thêm.
“Tôi không thể ngồi yên trong hoàng cung, nơi mà có thể chính những người gần gũi với tôi đang dàn dựng kế hoạch,” nàng kiên quyết. “Tôi sẽ không để cái chết của Vũ Hạo trở thành một bí mật chôn vùi.”
Và thế là họ lên đường, cùng nhau lén lút ra khỏi hoàng cung, hòa mình vào bầu không khí bên ngoài. Trên đường đi, Lý Minh và Dương Phong nói chuyện về những nghi ngờ và cảm xúc của mình.
“Cô có nghĩ rằng có thể ai đó trong triều đình đang chơi trò chơi quyền lực này không?” Dương Phong hỏi, ánh mắt nghi ngờ.
“Tôi nghĩ rằng có một mối quan hệ nào đó giữa các quan chức, một sự ghen tị và tranh giành quyền lực,” Lý Minh thừa nhận. “Có thể Vũ Hạo đã phát hiện ra điều gì đó và bị họ ngăn chặn.”
Họ dừng lại ở một quán trà nhỏ, nơi thường lui tới của những người dân trong vương quốc. Lý Minh hy vọng có thể tìm hiểu thông tin từ những người có thể đã chứng kiến điều gì đó.
“Tôi sẽ hỏi xem có ai đã thấy Vũ Hạo gần đây không,” Dương Phong nói và bước đến một nhóm người đang ngồi trò chuyện.
Khi Dương Phong trò chuyện với họ, Lý Minh chăm chú lắng nghe. Nàng không chỉ muốn tìm ra sự thật mà còn phải hiểu những người xung quanh mình, từ đó tìm được những kẻ phản bội có thể đang âm thầm lợi dụng tình hình này.
Sau một thời gian, Dương Phong trở lại với ánh mắt sáng ngời. “Có một người đã nói rằng họ thấy Vũ Hạo rời khỏi hoàng cung cùng một người lạ mặt vào tối hôm đó.”
“Người lạ mặt? Ai?” Lý Minh hỏi, hồi hộp.
“Cô ấy không biết rõ, nhưng họ đã có một cuộc trò chuyện rất căng thẳng,” Dương Phong giải thích. “Có vẻ như Vũ Hạo đã nghi ngờ điều gì đó.”
“Chúng ta phải tìm ra người lạ mặt đó. Có thể đó chính là kẻ đã giết Hạo!” Lý Minh nói, lòng đầy quyết tâm.
Cảm giác hồi hộp chợt ập đến. Lý Minh cảm thấy như mình đang ở trên bờ vực của một cuộc chiến, nơi mà ánh sáng và bóng tối đang giao tranh một cách ác liệt. Và nàng biết rằng chỉ có cách tìm ra sự thật mới có thể giải thoát cho mình và Vũ Hạo.
Họ quay trở lại hoàng cung, quyết tâm tìm ra người lạ mặt và phơi bày âm mưu đằng sau cái chết của Vũ Hạo. Tình yêu và lòng trung thành sẽ dẫn dắt họ trên con đường tìm kiếm công lý này, dù con đường đó có thể đầy rẫy cạm bẫy và bóng tối.