Tình yêu và phản bội trong Hoàng cung - Chương 4
Chương 4: Bóng Ma Trong Cung Điện
Khi Lý Minh và Dương Phong trở về hoàng cung, bầu không khí vẫn u ám. Họ cảm nhận được sự căng thẳng trong không gian, như thể bóng tối đang bao trùm từng ngóc ngách của cung điện. Mọi người xung quanh vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng trong ánh mắt của họ, Lý Minh biết rằng những bí mật đen tối đang âm thầm hiện hữu.
“Hôm nay, chúng ta cần lên kế hoạch để tìm ra người lạ mặt mà Vũ Hạo đã gặp,” Dương Phong nói khi họ bước vào phòng làm việc của Hoàng hậu.
“Đúng vậy,” Lý Minh đồng ý. “Chúng ta phải làm rõ những thông tin mà chúng ta đã có. Chúng ta cần tìm hiểu về những người có mối quan hệ gần gũi với Vũ Hạo.”
“Có thể chúng ta nên bắt đầu với những người hầu đã làm việc cùng anh ấy. Họ có thể biết điều gì đó,” Dương Phong gợi ý.
Sau khi quyết định, họ triệu tập một số người hầu trong hoàng cung để phỏng vấn. Đầu tiên là Minh Tú, người đã cung cấp thông tin quý giá trước đó. Khi cô hầu bước vào phòng, sự lo lắng vẫn hiện rõ trên khuôn mặt.
“Cô có nghĩ rằng có ai đó đã tiếp xúc với Vũ Hạo vào tối hôm đó không?” Dương Phong hỏi, ánh mắt sắc bén.
“Dạ, tôi không chắc, nhưng có một vài người hầu thường xuyên lui tới khu vườn. Họ có thể đã thấy điều gì đó,” Minh Tú đáp, giọng run rẩy.
“Có ai trong số họ mà cô nhớ không?” Lý Minh hỏi.
“Có một người tên là Hà, cô ấy khá thân với Vũ Hạo,” Minh Tú nói, ánh mắt như ánh lên sự sợ hãi. “Hà luôn có một mối quan hệ gần gũi với anh ấy. Có thể cô ấy biết điều gì đó.”
“Chúng ta cần gặp cô ấy ngay,” Dương Phong nói, không để lỡ cơ hội.
Trong lúc đó, Lý Minh không khỏi lo lắng. Cô gái tên Hà này có thể là một mắt xích quan trọng trong cuộc điều tra. Nàng tự hỏi liệu có phải Vũ Hạo đã tin tưởng cô ấy, hay liệu cô ấy có thể là một phần của âm mưu dẫn đến cái chết của anh.
Khi Hà được triệu tập đến, nàng bước vào với một vẻ mặt nghiêm nghị, đôi mắt mệt mỏi và lo âu. “Thưa Hoàng hậu, tôi đến đây vì điều gì?”
“Hà, chúng tôi cần cô giúp đỡ,” Lý Minh nói, ánh mắt mềm mại nhưng quyết đoán. “Có điều gì mà cô biết về Vũ Hạo trong những ngày gần đây không?”
Hà hesitated, rồi nhìn thẳng vào mắt Lý Minh. “Thưa Hoàng hậu, tôi… tôi không biết phải nói gì. Vũ Hạo là một cận vệ tốt, nhưng gần đây anh ấy có vẻ đang gặp rắc rối.”
“Rắc rối như thế nào?” Dương Phong hỏi.
“Anh ấy đã nói với tôi về một số điều khả nghi trong hoàng cung. Về một số kẻ mà anh ấy nghi ngờ đang âm thầm theo dõi Hoàng hậu. Anh ấy nói rằng nếu không cẩn thận, có thể sẽ xảy ra chuyện không hay,” Hà đáp, giọng nói của cô trở nên run rẩy.
“Cô có thể chỉ ra những người mà Vũ Hạo đã nói đến không?” Lý Minh hỏi, cảm giác hồi hộp trào dâng.
“Có một vài người… có thể là Quan Huy, và một số quan chức khác. Họ đã có những cuộc gặp gỡ bí mật mà tôi vô tình thấy,” Hà nói, nhưng vẻ mặt của cô trở nên lúng túng. “Tôi không chắc đó có phải là những gì Vũ Hạo đã nghi ngờ hay không.”
Dương Phong ghi chép lại tên những người mà Hà đã đề cập. “Cảm ơn, Hà. Nếu có điều gì thêm, hãy cho chúng tôi biết ngay.”
Khi Hà rời khỏi phòng, Lý Minh và Dương Phong bàn bạc về những thông tin mới. “Có vẻ như chúng ta đã tìm ra một vài cái tên khả nghi,” Dương Phong nói. “Chúng ta sẽ cần theo dõi họ và tìm ra mối liên hệ giữa họ và cái chết của Vũ Hạo.”
“Đúng vậy,” Lý Minh đồng ý. “Nhưng chúng ta cũng cần phải cẩn thận. Có thể họ đang biết đến cuộc điều tra này.”
“Chúng ta sẽ làm việc lén lút. Có thể tôi sẽ điều tra Quan Huy và những quan chức khác. Trong khi đó, cô hãy giữ một cái nhìn chặt chẽ về những người hầu xung quanh,” Dương Phong đề nghị.
“Được,” Lý Minh nói, trái tim nàng rộn ràng với cảm giác hồi hộp. Nàng biết rằng bóng ma của Vũ Hạo vẫn hiện hữu xung quanh, và nàng không thể để sự hy sinh của anh trở thành một bí mật chôn vùi mãi mãi.
Buổi tối hôm đó, khi ánh đèn lung linh từ những ngọn nến chiếu sáng trong căn phòng của nàng, Lý Minh nằm trên giường nhưng không thể chợp mắt. Hình ảnh của Vũ Hạo vẫn hiện lên trong tâm trí nàng. Nàng nhớ những khoảnh khắc hạnh phúc khi anh bảo vệ nàng, những nụ cười, và cả những nỗi buồn mà cả hai đã cùng nhau trải qua.
“Ta sẽ tìm ra sự thật, Hạo,” nàng thì thầm, như thể anh vẫn đang bên cạnh nàng. “Ta sẽ không để cái chết của anh vô nghĩa.”
Sáng hôm sau, Dương Phong bắt đầu điều tra về Quan Huy. Hắn tìm đến những người có thể biết về mối quan hệ của Quan Huy với Vũ Hạo. Trong khi đó, Lý Minh âm thầm theo dõi các cuộc trò chuyện trong cung điện, chú ý đến từng cử chỉ và ánh mắt của những người xung quanh.
Khi tối đến, họ đã có được một số thông tin quan trọng. Dương Phong quay về và thông báo cho Lý Minh. “Tôi đã phát hiện ra rằng Quan Huy có mối quan hệ khá gần gũi với một số quan chức khác. Họ thường xuyên gặp gỡ nhau, và có thể họ đang âm thầm lập kế hoạch gì đó.”
“Chúng ta cần theo dõi họ trong những ngày tới. Nếu có điều gì khả nghi, chúng ta sẽ có thể tìm ra chứng cứ,” Lý Minh nói.
Dương Phong gật đầu. “Tôi sẽ theo dõi họ từ xa. Cô hãy cẩn thận, Hoàng hậu. Bóng ma đang dần hiện hữu trong cung điện, và chúng ta phải cảnh giác với mọi điều xung quanh.”
Khi họ chuẩn bị cho cuộc điều tra tiếp theo, Lý Minh cảm thấy một sức mạnh mới trong lòng. Nàng biết rằng bóng tối có thể đang bao trùm, nhưng nàng sẽ không dừng lại. Sự thật phải được phơi bày, và nàng sẽ làm mọi cách để bảo vệ danh dự của Vũ Hạo và hoàng cung.
Từng bước một, họ tiến gần hơn đến sự thật, nhưng đồng thời cũng nhận thức được rằng mỗi bước đi đều có thể dẫn đến những nguy hiểm không thể lường trước.