Tình yêu và phản bội trong Hoàng cung - Chương 7
Chương 7: Đêm Cuối Cùng
Đêm xuống, bầu không khí trong hoàng cung trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Lý Minh và Dương Phong đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho cuộc đối chất với Quan Huy. Họ biết rằng hôm nay không chỉ là một cuộc đối đầu, mà còn là một trận chiến giữa ánh sáng và bóng tối.
Lý Minh đứng trước gương, ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu của mình. Nàng mặc bộ váy màu xanh nhạt, với những đường nét tinh tế, biểu thị cho sức mạnh và sự kiên định. Trong sâu thẳm tâm hồn, nàng cảm thấy lo lắng, nhưng cũng tràn đầy quyết tâm.
“Hoàng hậu,” Dương Phong bước vào phòng, ánh mắt đầy kiên định. “Chúng ta cần đi ngay. Quan Huy sẽ có mặt ở hội trường trong vài phút nữa.”
“Được,” Lý Minh gật đầu, nhưng lòng nàng vẫn đầy tâm trạng. “Hãy nhớ, chúng ta phải giữ bình tĩnh và không để họ biết mình đã biết những gì.”
Khi cả hai bước ra khỏi phòng, Lý Minh cảm thấy như mọi ánh mắt trong hoàng cung đều đổ dồn về phía nàng. Những người hầu, những quan chức, tất cả đều nhìn nàng bằng những ánh mắt đầy nghi ngờ. Nàng tự nhủ rằng mình phải mạnh mẽ, cho dù mọi thứ có đang quay cuồng.
Họ đến hội trường, nơi Quan Huy và một số quan chức khác đang chờ đợi. “Hoàng hậu, ngài đã đến,” Quan Huy nói, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng ánh mắt hắn lộ rõ sự lo lắng.
“Tôi có một số điều cần hỏi,” Lý Minh nói, giọng nàng cứng rắn. “Về cái chết của Vũ Hạo.”
“Cái chết của cận vệ là một mất mát lớn,” một quan chức khác lên tiếng, cố tình chuyển hướng. “Chúng ta nên để lại những điều tiêu cực và tập trung vào công việc của mình.”
“Không! Chúng ta không thể làm như vậy!” Dương Phong phản đối. “Cái chết của Vũ Hạo không thể bị chôn vùi trong sự im lặng.”
“Các ngươi đang che giấu điều gì?” Lý Minh hỏi, ánh mắt dồn dập quét qua các quan chức. “Có vẻ như các ngươi có những bí mật mà ta không thể chấp nhận.”
“Mời Hoàng hậu ngồi,” Quan Huy nói, nhưng giọng hắn đã mất đi sự tự tin. “Chúng ta có thể thảo luận về những vấn đề khác, mà không cần phải đề cập đến những chuyện đã qua.”
“Chuyện đã qua? Các ngươi đã giết một người vô tội!” Lý Minh gào lên, tức giận. “Vũ Hạo đã bảo vệ ta, và cái chết của anh ấy không thể trở thành một bí mật trong cung điện này!”
“Hoàng hậu, hãy bình tĩnh,” Quan Huy cố gắng can ngăn. “Chúng ta sẽ tìm ra kẻ đã gây ra cái chết này. Nhưng không nên chỉ trích những người vô tội.”
“Những người vô tội? Các ngươi chính là những kẻ phản bội!” Dương Phong không ngần ngại thốt lên, sự tức giận hiện rõ trên gương mặt hắn. “Tôi đã nghe thấy tất cả. Các ngươi đang âm thầm lập kế hoạch để loại bỏ bất kỳ ai cản trở.”
Lý Minh cảm thấy lòng mình như ngọn lửa bùng cháy. “Tôi đã nghe thấy cuộc họp của các ngươi. Các ngươi đang âm thầm chuẩn bị để bảo vệ lợi ích của mình, ngay cả khi phải trả giá bằng máu!”
“Chúng tôi chỉ đang bảo vệ hoàng cung,” Quan Huy nói, nhưng giọng hắn đã trở nên yếu ớt hơn. “Vũ Hạo là một mối đe dọa.”
“Ngươi đã xem thường cuộc sống của anh ấy!” Lý Minh không thể kiềm chế cảm xúc. “Anh ấy đã hy sinh vì ta, và ngươi sẽ phải trả giá cho những gì đã làm.”
Khi không khí trở nên căng thẳng, Lý Minh quyết định công bố những gì nàng đã biết. “Tôi đã có đủ chứng cứ để tố cáo các ngươi. Những lời nói của các ngươi trong cuộc họp đã được ghi lại.”
“Ngươi sẽ không làm được điều đó,” Quan Huy nghiến răng. “Nếu ngươi làm, ngươi sẽ phải trả giá.”
“Ta sẽ không sợ hãi trước những đe dọa,” Lý Minh tuyên bố, ánh mắt đầy quyết tâm. “Ta sẽ bảo vệ công lý cho Vũ Hạo.”
Dương Phong đứng bên cạnh, hỗ trợ cho Lý Minh. “Chúng ta sẽ không để các ngươi lén lút thực hiện âm mưu này. Tất cả mọi người trong hoàng cung đều đáng được sống trong hòa bình.”
Bầu không khí trong hội trường trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Quan Huy và các quan chức khác bắt đầu nhận ra rằng họ không thể dễ dàng thoát khỏi tình huống này. Một số trong số họ bắt đầu nhìn nhau với ánh mắt hoảng loạn.
“Các ngươi đã lừa dối chúng ta quá lâu,” Lý Minh nói, sự bình tĩnh và quyết đoán hiện rõ trong từng câu chữ. “Tôi sẽ không để các ngươi tiếp tục thao túng mọi người.”
“Tôi sẽ không để điều này xảy ra,” Quan Huy nói với sự tức giận. “Nếu các ngươi tiếp tục gây rối, chúng ta sẽ phải giải quyết theo cách khác.”
“Tôi không sợ,” Lý Minh trả lời, lòng nàng đầy kiên quyết. “Sự thật sẽ chiến thắng. Đã đến lúc phải đối mặt với sự phản bội.”
Khi cuộc đối chất đạt đến cao trào, Lý Minh cảm thấy như mọi thứ đang trở nên không thể kiểm soát. Nàng đã quyết tâm vạch trần những bí mật trong hoàng cung, nhưng nàng cũng biết rằng sẽ có nguy hiểm chờ đón.
“Chúng ta sẽ không dừng lại ở đây,” Dương Phong nhấn mạnh. “Sự thật sẽ phải được phơi bày, bất kể điều gì xảy ra.”
Cảm giác hồi hộp lan tỏa khắp hội trường. Lý Minh cảm nhận được sức mạnh của quyết tâm, nhưng cũng cảm thấy những rủi ro mà họ có thể phải đối mặt. Dù có như thế nào, nàng sẽ không ngừng chiến đấu cho Vũ Hạo, cho sự công bằng và cho những gì đúng đắn.
Cùng với Dương Phong, nàng chuẩn bị cho cuộc chiến lớn hơn, nơi mà ánh sáng và bóng tối sẽ giao tranh một cách mãnh liệt. Tình yêu, lòng trung thành và sự phản bội sẽ dẫn lối cho họ trong hành trình tìm kiếm công lý.