Tình Yêu và Sự Hy Sinh - Chương 4
Chương 4: Quyết Định Khó Khăn
Cha của Mai đã qua khỏi cơn nguy kịch, nhưng sức khỏe vẫn còn rất yếu. Việc chăm sóc và điều trị tiếp tục yêu cầu một khoản chi phí lớn, và Mai biết rằng cô không thể để Dương chịu đựng thêm gánh nặng này mãi. Cô quyết định phải làm điều gì đó, dù lòng đau như cắt.
Một buổi sáng, Mai gặp Dương tại quán cà phê, nơi họ đã có những khoảnh khắc đẹp đẽ bên nhau. Dương mỉm cười khi nhìn thấy Mai bước vào, nhưng anh nhanh chóng nhận ra sự nghiêm túc trong ánh mắt của cô.
Dương: (Quan tâm) “Mai, em trông không được ổn. Có chuyện gì vậy?”
Mai ngồi xuống đối diện anh, hít một hơi thật sâu. Cô biết rằng cô cần phải nói rõ mọi chuyện với anh.
Mai: (Ngập ngừng) “Dương… Em nghĩ rằng chúng ta cần nói chuyện.”
Dương thoáng lo lắng, nhìn thẳng vào mắt cô.
Dương: “Em cứ nói đi. Bất cứ điều gì, anh cũng sẽ lắng nghe.”
Mai cúi đầu, bàn tay cô run lên nhẹ nhàng.
Mai: “Em… Em không thể để anh tiếp tục hy sinh vì em như thế này. Anh đã làm quá nhiều, đã mất quá nhiều thứ. Em không muốn anh phải chịu thêm bất kỳ áp lực nào vì em nữa.”
Dương nhíu mày, ngắt lời.
Dương: (Kiên quyết) “Mai, anh làm tất cả những điều này vì anh muốn. Em không cần phải lo lắng về anh.”
Mai: (Nhấn mạnh) “Nhưng em không thể ích kỷ như vậy, Dương. Anh có cuộc sống của anh, sự nghiệp và tương lai của anh. Em không muốn anh từ bỏ tất cả chỉ vì em.”
Dương nhìn Mai, cảm nhận được sự đau đớn và quyết tâm trong lời nói của cô. Anh nắm lấy tay cô, giọng trầm xuống.
Dương: “Mai, anh đã chọn em từ ngày đầu tiên anh gặp em. Và anh sẽ chọn em thêm ngàn lần nữa, dù có phải hy sinh bao nhiêu đi nữa. Em không phải là gánh nặng, em là người anh yêu.”
Mai cảm thấy mắt mình cay xè, nhưng cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
Mai: (Nước mắt lăn dài) “Em cũng yêu anh, Dương. Nhưng em không muốn anh phải hy sinh thêm gì nữa. Em đã quyết định rồi… Em sẽ từ bỏ giấc mơ nghệ thuật để làm nhiều việc hơn, kiếm tiền trang trải cho gia đình.”
Dương sửng sốt trước quyết định của cô.
Dương: “Mai, không! Em không thể từ bỏ giấc mơ của mình chỉ vì những khó khăn này. Anh sẽ giúp em, chúng ta sẽ cùng nhau tìm cách…”
Mai lắc đầu, giọng nói cứng rắn hơn.
Mai: “Không, Dương. Em đã suy nghĩ rất kỹ. Đây là con đường em phải chọn để gia đình em được ổn định. Em không muốn anh phải hy sinh thêm nữa. Em cũng không muốn anh phải sống trong những khó khăn này vì em.”
Dương nhìn sâu vào mắt cô, cảm thấy trái tim mình đau nhói. Anh biết Mai đang làm điều này vì tình yêu, nhưng anh không thể chấp nhận việc cô từ bỏ giấc mơ và hạnh phúc của mình.
Dương: (Tha thiết) “Mai, xin em đừng làm vậy. Em có biết anh đã đau lòng thế nào khi thấy em phải từ bỏ giấc mơ của mình không?”
Mai cúi đầu, giọt nước mắt rơi xuống bàn.
Mai: “Em biết… Nhưng em không còn lựa chọn nào khác. Anh xứng đáng với một cuộc sống tốt hơn, một tương lai không bị ràng buộc bởi những khó khăn của em.”
Dương thở dài, giữ chặt lấy tay cô.
Dương: (Khẩn thiết) “Mai, tình yêu không phải là sự đếm đo hay tính toán. Anh yêu em không phải vì em hoàn hảo hay không có khó khăn. Anh yêu em vì em là em.”
Mai rút tay lại, ánh mắt cô rưng rưng nhưng đầy quyết tâm.
Mai: “Em cũng yêu anh, Dương. Nhưng em không thể để anh tiếp tục hy sinh vì em. Em xin lỗi…”
Nói rồi, Mai đứng dậy và rời khỏi quán cà phê, nước mắt không ngừng rơi. Dương ngồi lại một mình, lòng trĩu nặng nỗi buồn. Anh biết Mai đang cố gắng bảo vệ anh khỏi những khó khăn, nhưng điều đó chỉ khiến anh cảm thấy mất mát nhiều hơn.
Anh quyết định sẽ không bỏ cuộc. Dương hiểu rằng Mai cần thời gian, nhưng anh cũng biết mình sẽ không để cô phải đối diện với khó khăn một mình. Anh sẽ tìm cách để cô hiểu rằng tình yêu của họ đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi thử thách.
Trong khi đó, Mai rời khỏi quán, lòng đầy đau đớn và mâu thuẫn. Cô biết mình đã làm đúng, nhưng sao nỗi đau này lại quá lớn? Cô tự nhủ rằng mình sẽ mạnh mẽ, sẽ hy sinh tất cả vì gia đình, nhưng sâu trong lòng, cô không ngừng nghĩ về ánh mắt của Dương, ánh mắt đầy sự chân thành và yêu thương mà cô có thể không bao giờ gặp lại.