Tình Yêu Xuyên Thời Gian - Chương 2
Chương 2: Gặp Gỡ Kỳ Lạ
Sau khi đọc xong cuốn nhật ký, Ngọc Lan không thể ngừng suy nghĩ về câu chuyện tình yêu giữa Minh và Liên. Cô quyết định sẽ nghiên cứu sâu hơn về thời đại Nguyễn và cố gắng tìm hiểu thêm về cuộc sống của Minh. Những ngày tiếp theo, cô dành nhiều thời gian ở thư viện, lục lọi các tài liệu lịch sử, và thậm chí còn liên lạc với những chuyên gia về lịch sử Việt Nam để tìm manh mối.
Một đêm nọ, khi Ngọc Lan đang chìm trong giấc ngủ, cô mơ thấy mình đang đứng giữa một khu vườn cổ xưa. Cây cối xanh tươi và hoa nở rộ khắp nơi, tạo nên một khung cảnh yên bình và tĩnh lặng. Đột nhiên, cô nhìn thấy một chàng trai trẻ mặc trang phục truyền thống của thời đại Nguyễn đang đứng dưới gốc cây hoa đại, nhìn cô với ánh mắt đầy hy vọng.
“Ngọc Lan, em đã đến rồi,” chàng trai lên tiếng, giọng nói dịu dàng nhưng đầy vẻ xúc động.
Ngọc Lan giật mình, lùi lại một bước. “Anh là ai? Sao anh biết tên tôi?”
“Anh là Minh. Anh đã chờ đợi em từ rất lâu,” chàng trai trả lời, bước lại gần cô hơn. “Anh nghĩ em là Liên, nhưng giờ anh biết em không phải. Em là người đã tìm thấy cuốn nhật ký của anh.”
Ngọc Lan cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn. “Anh… Minh? Là thật sao? Anh đang nói gì vậy? Đây chỉ là giấc mơ thôi mà.”
Minh cười nhẹ, ánh mắt anh tràn đầy sự âu yếm. “Đây không chỉ là giấc mơ. Anh đã tìm cách xuyên thời gian để gặp lại Liên, nhưng anh đã nhầm. Em không phải Liên, nhưng em có thể giúp anh tìm lại nàng.”
Ngọc Lan cảm thấy bối rối, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng có điều gì đó rất chân thật trong ánh mắt của Minh. “Anh muốn tôi giúp anh như thế nào?”
“Chúng ta phải tìm Liên qua các thời kỳ khác nhau. Em có thể là cầu nối để anh thực hiện ước nguyện của mình. Anh tin rằng tình yêu có thể vượt qua mọi rào cản thời gian và không gian,” Minh giải thích, ánh mắt anh đầy hy vọng.
Ngọc Lan suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu. “Được, tôi sẽ giúp anh. Nhưng chúng ta phải bắt đầu từ đâu?”
Minh mỉm cười, nắm lấy tay Ngọc Lan. “Chúng ta sẽ bắt đầu từ nơi mà tất cả bắt đầu – thời đại Nguyễn.”
Bỗng nhiên, một ánh sáng chói lóa bao phủ lấy họ, và Ngọc Lan cảm thấy mình bị cuốn vào một cơn lốc thời gian. Khi ánh sáng tắt đi, họ đứng giữa một ngôi làng nhỏ, mọi thứ xung quanh đều khác lạ và cổ kính. Ngọc Lan nhận ra rằng họ đã trở về thời đại Nguyễn.
“Đây là nơi mọi chuyện bắt đầu,” Minh nói, giọng nói của anh đầy cảm xúc. “Hãy cùng nhau tìm kiếm Liên.”
Ngọc Lan cảm thấy một cảm giác kỳ lạ, nhưng cũng rất hứng khởi. Cô biết rằng hành trình này sẽ đầy thử thách, nhưng cô quyết tâm giúp Minh tìm lại tình yêu của mình, và có lẽ cũng sẽ tìm thấy điều gì đó đặc biệt cho chính mình.