Tội Ác Trong Thế Giới Ngầm - Chương 2
Chương 2: Dấu vết mờ nhạt
Sáng sớm hôm sau, tại trụ sở cảnh sát thành phố.
Bao Thanh Thiên bước vào trụ sở cảnh sát, nơi không khí căng thẳng đang bao trùm. Cảnh sát trưởng Minh đang tập trung chỉ đạo các điều tra viên, trong khi những tấm bảng trắng đầy ắp thông tin về vụ án được treo kín tường.
Minh (thấy Bao Thanh Thiên đến, gật đầu chào): “Ông Bao, chúng tôi đã tiến hành điều tra các nơi Lưu Vĩnh thường lui tới. Nhưng mọi việc không dễ dàng như chúng tôi tưởng.”
Bao Thanh Thiên đứng lặng nhìn tấm bảng, nơi có hình ảnh của Lưu Vĩnh và các thông tin liên quan. Ông chú ý đến một địa điểm trên bản đồ, một quán bar nhỏ nằm ở rìa khu phố nghèo, nơi Lưu Vĩnh thường xuyên xuất hiện.
Bao Thanh Thiên (chỉ tay vào bản đồ): “Quán bar này, các ngươi đã điều tra kỹ chưa? Có thể đó là nơi quan trọng.”
Minh (gật đầu, nhưng vẻ mặt vẫn căng thẳng): “Chúng tôi đã cử người đến, nhưng quán bar đó rất kín đáo. Chủ quán là một người đàn ông có biệt danh ‘Lão Quỷ’, không dễ để làm việc với hắn. Mọi thông tin từ nơi đó đều bị giấu kín, không ai dám nói gì.”
Bao Thanh Thiên (suy nghĩ một lúc): “Lão Quỷ, cái tên này nghe có vẻ quen thuộc… Có lẽ hắn là người nắm giữ nhiều bí mật của thế giới ngầm ở đây.”
Minh nhìn Bao Thanh Thiên, trong lòng không khỏi thắc mắc về sự hiểu biết của ông về thế giới này, nhưng ông không hỏi thêm. Bao Thanh Thiên là người bí ẩn, nhưng rõ ràng ông ta rất thông minh và có kinh nghiệm trong việc giải quyết các vụ án phức tạp.
Minh (quyết định): “Tôi sẽ cử thêm người đến quán bar đó. Có lẽ chúng ta cần phải mạnh tay hơn để có được thông tin.”
Bao Thanh Thiên (ngăn lại): “Không cần. Để ta đi. Nếu đúng như ta nghĩ, Lão Quỷ sẽ không dễ dàng hợp tác, nhưng ta có cách để hắn phải mở miệng.”
Minh ngạc nhiên trước sự tự tin của Bao Thanh Thiên, nhưng ông quyết định tin tưởng. Dù thế nào, đây cũng là một cơ hội tốt để tìm ra manh mối quan trọng.
Chiều tối cùng ngày, tại quán bar “Lão Quỷ”.
Quán bar nằm khuất sâu trong một con hẻm nhỏ, cửa vào tối om chỉ có ánh sáng le lói từ biển hiệu cũ kỹ. Bên trong, không khí ngột ngạt với khói thuốc lá và những cuộc trò chuyện rầm rì. Những người khách ở đây đều là dân chơi bời, với ánh mắt không mấy thiện cảm khi Bao Thanh Thiên bước vào.
Lão Quỷ (ngẩng lên từ quầy bar, nhìn Bao Thanh Thiên với ánh mắt lạnh lùng): “Ông là ai? Chỗ này không phải dành cho mấy tay thanh tra đâu.”
Bao Thanh Thiên (bình tĩnh bước tới quầy bar): “Ta không phải là thanh tra. Ta chỉ muốn nói chuyện với ngươi, Lão Quỷ.”
Lão Quỷ nhếch mép cười, một nụ cười không có chút thiện chí nào. Hắn là một người đàn ông trung niên, với gương mặt hằn rõ những nếp nhăn do cuộc đời đầy sóng gió. Hắn không ngờ rằng một người lạ mặt lại biết đến biệt danh của hắn một cách dễ dàng như vậy.
Lão Quỷ (giọng mỉa mai): “Thế sao? Và ông muốn nói chuyện về chuyện gì?”
Bao Thanh Thiên (nhìn thẳng vào mắt Lão Quỷ): “Lưu Vĩnh. Ngươi biết hắn đã chết rồi chứ?”
Không khí trong quán bar đột nhiên trở nên ngột ngạt. Mọi ánh mắt đổ dồn vào Bao Thanh Thiên, nhưng ông vẫn bình tĩnh đối diện với Lão Quỷ. Hắn khựng lại một chút, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng.
Lão Quỷ (cười nhạt): “Có lẽ ông đến nhầm chỗ rồi. Tôi không biết ai là Lưu Vĩnh cả.”
Bao Thanh Thiên (không nao núng): “Ngươi biết hắn rõ hơn bất kỳ ai ở đây. Và ngươi biết tại sao hắn bị giết. Nếu không nói ra, người tiếp theo có thể là ngươi.”
Lão Quỷ im lặng một lúc, ánh mắt lấp lánh sự tức giận nhưng cũng có chút lo lắng. Hắn nhận ra rằng người đứng trước mặt không phải là kẻ dễ đối phó. Sau một hồi suy nghĩ, hắn thở dài, cúi người về phía Bao Thanh Thiên.
Lão Quỷ (thấp giọng): “Được, nhưng ông phải hứa là sẽ giữ kín chuyện này.”
Bao Thanh Thiên (gật đầu): “Ta hứa.”
Lão Quỷ liếc nhìn xung quanh, rồi thì thầm vào tai Bao Thanh Thiên: “Lưu Vĩnh dính vào chuyện mà hắn không nên dính. Hắn đã lấy cắp một thứ gì đó từ băng đảng… thứ mà không ai được phép chạm vào. Chúng không thể tha thứ cho kẻ phản bội.”
Bao Thanh Thiên (nghiêm mặt): “Vậy thứ mà Lưu Vĩnh đã lấy là gì?”
Lão Quỷ ngần ngại, nhưng cuối cùng cũng trả lời: “Một ổ cứng chứa thông tin quan trọng. Đó là tất cả những gì tôi biết. Hắn nói với tôi rằng sẽ sử dụng nó để thoát khỏi cuộc sống này, nhưng có lẽ hắn đã đi sai đường.”
Bao Thanh Thiên nheo mắt, những mảnh ghép của vụ án bắt đầu xếp lại với nhau trong tâm trí ông. Một ổ cứng chứa thông tin? Điều này có thể là chìa khóa để giải quyết vụ án.
Bao Thanh Thiên (cảm ơn và đứng dậy): “Cảm ơn ngươi, Lão Quỷ. Nhưng hãy nhớ, nếu ngươi còn biết gì nữa, tốt nhất là nói ra trước khi quá muộn.”
Lão Quỷ không nói gì thêm, chỉ nhìn theo Bao Thanh Thiên rời khỏi quán bar, trong lòng đầy những suy nghĩ phức tạp.
Trên đường trở về trụ sở cảnh sát, Bao Thanh Thiên suy nghĩ về thông tin vừa nhận được.
Bao Thanh Thiên (lẩm bẩm): “Một ổ cứng chứa thông tin… Phải tìm ra nó trước khi bọn chúng làm điều gì tồi tệ hơn.”
Kết thúc Chương 2
Chương này mở ra một manh mối quan trọng về vụ án – một ổ cứng chứa thông tin có thể là nguyên nhân khiến Lưu Vĩnh bị giết. Những bước tiến trong cuộc điều tra đang dần hé lộ sự phức tạp và nguy hiểm của thế giới ngầm mà Bao Thanh Thiên phải đối mặt.