Tôn Ngộ Không Đấu Yêu Quái Điều Khiển Thời Gian - Chương 5
Chương 5: Cuộc chiến với Thời Quái
Ngộ Không và Tư Mã Thiên tiếp tục hành trình qua thế giới cổ đại, đối mặt với nhiều nguy hiểm và thử thách. Họ biết rằng Thời Quái đang ở gần, và mỗi bước đi đều phải cẩn thận. Cuối cùng, sau nhiều ngày tìm kiếm, họ đến một ngọn núi cao, nơi họ cảm nhận được sự hiện diện mạnh mẽ của Thời Quái.
“Ngộ Không, ta nghĩ Thời Quái đang ở trên đỉnh núi này,” Tư Mã Thiên nói, chỉ tay lên đỉnh núi cao chót vót.
“Được, chúng ta sẽ lên đó,” Ngộ Không đáp, ánh mắt đầy quyết tâm. “Đại sư phụ chắc chắn đang bị giam giữ ở đó.”
Họ bắt đầu leo lên ngọn núi, mỗi bước đi đều đầy gian nan. Khi họ gần đến đỉnh, một cơn gió mạnh bất ngờ thổi qua, mang theo tiếng cười lạnh lẽo của Thời Quái.
“Ha ha ha! Tôn Ngộ Không, ngươi nghĩ ngươi có thể đối đầu với ta sao?” Thời Quái xuất hiện, đứng trên một mỏm đá cao, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Ngộ Không và Tư Mã Thiên.
“Thời Quái, hãy thả đại sư phụ ra!” Ngộ Không hét lên, gậy Như Ý trong tay sẵn sàng chiến đấu.
“Ngươi quá ngây thơ, Tôn Ngộ Không,” Thời Quái cười khẩy, “Ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh thực sự của ta.”
Ngay lập tức, Thời Quái giơ tay lên, và thời gian xung quanh bắt đầu biến dạng. Cả không gian như bị cuốn vào một cơn lốc xoáy, mọi thứ trở nên mờ ảo và biến đổi liên tục. Ngộ Không cảm nhận được sự nguy hiểm, nhưng anh không hề nao núng. Anh lao vào Thời Quái với tất cả sức mạnh của mình, gậy Như Ý vung lên.
Thời Quái nhanh chóng né tránh, rồi tấn công lại bằng những đòn tấn công mạnh mẽ và bất ngờ. Cuộc chiến diễn ra ác liệt, cả hai đều sử dụng toàn bộ kỹ năng và sức mạnh của mình. Ngộ Không dùng gậy Như Ý để phòng thủ và tấn công, trong khi Thời Quái liên tục sử dụng khả năng điều khiển thời gian để tạo ra những đòn đánh bất ngờ.
“Ngươi nghĩ ngươi có thể đánh bại ta sao?” Thời Quái cười lớn, “Ta là chủ nhân của thời gian!”
Ngộ Không cảm thấy mệt mỏi, nhưng lòng quyết tâm của anh không hề suy giảm. “Ta sẽ không để ngươi làm hại đại sư phụ và làm rối loạn thời gian!” Anh hét lên, rồi dùng toàn bộ sức mạnh của mình, tung ra một đòn tấn công mạnh mẽ.
Đòn tấn công của Ngộ Không làm Thời Quái bất ngờ, hắn lùi lại một bước, đôi mắt lộ rõ sự tức giận. “Ngươi sẽ phải trả giá, Tôn Ngộ Không!” Thời Quái gầm lên, rồi sử dụng sức mạnh tối đa, tạo ra một cơn bão thời gian khổng lồ.
Ngộ Không bị cuốn vào cơn bão, cảm nhận được thời gian xung quanh mình biến đổi liên tục. Anh cố gắng tập trung, tìm cách thoát ra khỏi sự kiểm soát của Thời Quái. Đúng lúc ấy, Tư Mã Thiên tiến tới, giơ lên một lá bùa cổ.
“Ngộ Không, hãy tin tưởng ta!” Tư Mã Thiên hét lên, rồi đọc những câu chú kỳ diệu. Lá bùa sáng lên, phát ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ, phá vỡ sự kiểm soát của Thời Quái.
Ngộ Không cảm nhận được sức mạnh của mình trở lại, anh nhanh chóng tận dụng cơ hội, lao vào tấn công Thời Quái một lần nữa. Lần này, anh dùng toàn bộ sức mạnh và sự khéo léo của mình, đánh bại Thời Quái.
Thời Quái gầm lên đau đớn, rồi biến mất trong một luồng ánh sáng chói lóa. Ngộ Không thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh biết rằng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Anh quay lại nhìn Tư Mã Thiên, người đã giúp anh vượt qua thử thách này.
“Cảm ơn ngươi, Tư Mã Thiên,” Ngộ Không nói, giọng đầy biết ơn.
“Chúng ta đã làm được, Ngộ Không,” Tư Mã Thiên đáp, mỉm cười, “Nhưng chúng ta vẫn cần tìm đại sư phụ.”
Họ tiếp tục tiến lên đỉnh núi, nơi họ cảm nhận được sự hiện diện của Đường Tăng. Khi họ đến nơi, họ thấy Đường Tăng đang bị giam giữ trong một chiếc lồng bằng năng lượng thời gian. Ngộ Không nhanh chóng phá vỡ chiếc lồng, giải thoát Đường Tăng.
“Đại sư phụ, ngài không sao chứ?” Ngộ Không hỏi, ánh mắt lo lắng.
“Ta không sao, Ngộ Không,” Đường Tăng đáp, mỉm cười, “Cảm ơn ngươi đã cứu ta.”
Ngộ Không và Tư Mã Thiên mỉm cười, biết rằng họ đã vượt qua một thử thách lớn. Nhưng họ cũng biết rằng còn nhiều thử thách khác đang chờ đợi ở phía trước. Với lòng dũng cảm và sự quyết tâm, họ sẽ tiếp tục đối mặt với mọi nguy hiểm để bảo vệ thời gian và không gian khỏi sự tàn phá của những kẻ ác độc như Thời Quái.