Trader Với Quyết Định Sống Còn - Chương 2
Chương 2: Áp Lực Gia Đình
Những ngày sau đó, thị trường tiếp tục biến động mạnh mẽ. Minh đã quyết định giữ lại cổ phiếu với hy vọng thị trường sẽ hồi phục, nhưng mỗi ngày trôi qua, tình hình càng trở nên tồi tệ hơn. Công việc căng thẳng khiến Minh thường xuyên về nhà muộn, đôi khi không kịp ăn tối cùng gia đình. Lan bắt đầu nhận thấy những thay đổi trong Minh.
Một buổi tối, khi Minh trở về nhà, Lan đã ngồi đợi anh ở bàn ăn. Cô nhìn thấy anh bước vào, với dáng vẻ mệt mỏi và đôi mắt lộ rõ sự căng thẳng.
“Anh về rồi à?” Lan nhẹ nhàng hỏi, giọng nói cố giữ sự bình tĩnh.
“Ừ, anh về rồi,” Minh đáp, cố gắng nở một nụ cười nhưng không thể che giấu sự mệt mỏi.
Lan đứng dậy, kéo ghế ra cho Minh ngồi xuống. “Anh có muốn ăn gì không? Em đã để phần cho anh.”
Minh lắc đầu, “Anh không đói lắm, chỉ muốn đi nghỉ ngơi thôi.”
Lan nhìn Minh chăm chú, cảm thấy nỗi lo lắng trong lòng ngày càng lớn. Cô quyết định hỏi thẳng.
“Minh, em biết dạo này anh rất bận rộn và căng thẳng. Có chuyện gì đang xảy ra sao? Công việc không suôn sẻ à?” Lan hỏi, giọng đầy lo lắng.
Minh thở dài, đặt tay lên bàn, “Lan, anh không muốn em phải lo lắng, nhưng đúng là công việc của anh đang gặp nhiều khó khăn. Thị trường đang biến động rất mạnh, và anh đang phải đối mặt với nhiều quyết định khó khăn. Anh không biết liệu mình có thể đưa ra quyết định đúng đắn hay không.”
Lan nắm lấy tay Minh, “Minh, anh không cần phải đối mặt với chuyện này một mình. Em biết anh luôn cố gắng để chăm sóc gia đình, nhưng đừng quên rằng em luôn ở đây để chia sẻ với anh. Anh hãy nói cho em biết chuyện gì đang xảy ra, chúng ta sẽ cùng nhau tìm cách giải quyết.”
Minh cảm thấy một luồng ấm áp lan tỏa trong lòng. Dù sự căng thẳng vẫn còn đó, nhưng sự ủng hộ của Lan đã giúp anh nhẹ nhõm phần nào. Anh nhìn vào mắt vợ, thấy sự lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm.
“Lan, thị trường đang xuống dốc rất nhanh, và anh đã quyết định giữ lại cổ phiếu thay vì bán ra. Anh hy vọng nó sẽ hồi phục, nhưng nếu anh sai, chúng ta có thể mất rất nhiều tiền. Anh không biết liệu mình có làm đúng hay không,” Minh thổ lộ, giọng đầy sự day dứt.
Lan suy nghĩ một lúc rồi nói, “Minh, tiền bạc quan trọng, nhưng không quan trọng bằng gia đình. Em tin rằng dù chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ vượt qua được. Điều quan trọng là anh phải giữ vững niềm tin vào bản thân. Em sẽ luôn bên cạnh anh, dù kết quả có ra sao.”
Minh cảm thấy lòng mình dịu lại trước những lời nói của Lan. Anh biết rằng cô nói đúng. Dù có chuyện gì xảy ra, gia đình vẫn là điều quan trọng nhất.
Lan nắm chặt tay Minh hơn, “Anh đừng quá căng thẳng. Hãy tin rằng anh đã làm hết sức mình. Nếu cần thiết, em và An sẽ thay đổi một chút lối sống, nhưng điều đó không thành vấn đề. Quan trọng là chúng ta vẫn có nhau.”
Minh gật đầu, cảm thấy như gánh nặng trên vai nhẹ đi phần nào. “Cảm ơn em, Lan. Anh biết mình rất may mắn khi có em bên cạnh.”
Lan mỉm cười, “Chúng ta là một gia đình, Minh. Đừng bao giờ quên điều đó.”
Minh đứng dậy, kéo Lan vào lòng, ôm chặt cô như để tìm thêm sức mạnh. Anh biết rằng những ngày sắp tới sẽ còn khó khăn hơn, nhưng với sự ủng hộ của Lan, anh tin rằng mình có thể đối mặt với bất kỳ thử thách nào.