Trận Chiến Giữa Các Vương Quốc - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Đến Chiến Trường
Sau đêm kinh hoàng đó, Alaric cùng mẹ và em gái đã tìm được một nơi trú ẩn tạm thời trong một hang động sâu trong rừng. Họ sống nhờ vào những gì còn lại trong túi, và Alaric cố gắng giữ cho gia đình mình yên tâm, nhưng trong lòng anh luôn trĩu nặng nỗi lo âu.
Một buổi sáng, khi ánh nắng đầu tiên xuyên qua những tán cây, Alaric quyết định rằng họ không thể cứ mãi lẩn trốn như vậy. Anh cần phải tìm một cách để bảo vệ gia đình và trả thù cho những gì đã xảy ra với làng Eldermoor.
“Chúng ta không thể ở đây mãi,” Alaric nói với mẹ và Elena khi họ cùng ăn một bữa sáng đơn giản. “Chúng ta cần trở lại, cần gia nhập quân đội Aeloria. Tôi phải làm gì đó.”
“Nhưng Alaric, chúng ta không có gì cả,” mẹ anh thở dài, đôi mắt bà rướm lệ. “Con chỉ là một nông dân, không phải một chiến binh.”
“Tôi biết, nhưng nếu không làm gì, chúng ta sẽ không còn gì cả,” Alaric đáp, kiên quyết. “Họ đã lấy đi ngôi làng của chúng ta, họ đã lấy đi cuộc sống của chúng ta. Tôi không thể đứng yên.”
Elena, ngồi bên cạnh, nhìn anh với đôi mắt tràn đầy hy vọng. “Em sẽ theo anh, Alaric. Em không sợ.”
“Cảm ơn em, nhưng em phải ở lại với mẹ,” Alaric nói, lòng anh chua xót. “Nếu có chuyện gì xảy ra, em phải bảo vệ mẹ.”
Sau khi bàn bạc, Alaric quyết định lên đường vào buổi chiều. Họ đi theo những con đường mòn trong rừng, tránh xa những nơi có dấu hiệu của lính Drakenor. Alaric tự nhủ rằng mình phải nhanh chóng tìm đến trại quân của Aeloria.
Đến Trại Quân
Khi màn đêm buông xuống, Alaric rời khỏi hang động với quyết tâm cao. Anh ôm mẹ và Elena một lần nữa trước khi ra đi. “Hãy ở đây và chờ tôi trở về. Tôi sẽ bảo vệ các em.”
Trái tim Alaric đầy nỗi lo âu và hy vọng. Anh đi trong đêm, với ánh trăng làm bạn đồng hành. Cuối cùng, sau nhiều giờ đi bộ, anh đến một vùng đất rộng lớn, nơi có hàng ngàn quân lính đang tập trung. Trại quân Aeloria nằm ở giữa cánh đồng, đèn lửa sáng rực rỡ.
Alaric cảm thấy hồi hộp khi tiếp cận trại. Anh nhìn thấy những chiến binh đang luyện tập, nụ cười và niềm tự hào hiện rõ trên khuôn mặt họ. Đó là một hình ảnh khác hoàn toàn với nỗi khổ đau mà anh đã chứng kiến.
“Xin hãy cho tôi gia nhập quân đội,” Alaric tiến về phía một người lính đang canh gác. “Tôi cần chiến đấu.”
Người lính, một người cao lớn với ánh mắt nghiêm nghị, nhìn Alaric từ đầu đến chân. “Ngươi có kinh nghiệm gì không?”
“Tôi chỉ là một nông dân,” Alaric thừa nhận. “Nhưng tôi đã thấy gia đình và làng của mình bị tấn công. Tôi không thể đứng yên.”
Người lính gật đầu, có vẻ hiểu được nỗi đau của Alaric. “Vào trong, tìm một chỉ huy. Họ sẽ quyết định xem ngươi có thể gia nhập hay không.”
Huấn Luyện Khắc Nghiệt
Alaric đi vào trại, nơi mọi người đang tập luyện chăm chỉ. Những thanh âm của thanh kiếm va chạm, tiếng hò reo của chiến binh vang vọng khắp nơi. Anh cảm thấy như mình đã bước vào một thế giới hoàn toàn khác.
“Ngươi là ai?” một giọng nói cất lên, thu hút sự chú ý của Alaric. Một cô gái với mái tóc đỏ rực và ánh mắt sắc bén đang nhìn anh. “Ngươi không phải là người ở đây.”
“Tôi là Alaric, tôi muốn gia nhập quân đội,” anh đáp, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh.
“Gia nhập? Hả?” cô gái cười nhạt. “Và làm gì? Chỉ để bị giết bởi những tên lính Drakenor? Chúng ta không cần những kẻ yếu đuối.”
“Ngươi có biết ai là người yếu đuối không?” Alaric đáp lại, quyết tâm trong mắt. “Tôi đã mất mọi thứ và tôi sẽ không để điều đó xảy ra với người khác.”
Cô gái nhướng mày, vẻ mặt chuyển từ chế nhạo sang ngạc nhiên. “Hừ, có vẻ như ngươi có một ngọn lửa trong lòng. Tôi là Cassandra, một chiến binh ở đây. Nếu ngươi muốn gia nhập, ngươi phải trải qua huấn luyện khắc nghiệt.”
Những Thử Thách Đầu Tiên
Cassandra dẫn Alaric đến một khu vực tập luyện, nơi có những chiến binh đang luyện tập với giáo, kiếm và cung. “Bắt đầu từ đây,” cô nói. “Chạy ba vòng quanh trại, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu với việc sử dụng kiếm.”
Alaric gật đầu, không còn thời gian để do dự. Anh chạy thật nhanh, cảm giác như tim mình muốn vỡ ra. Sau khi hoàn thành ba vòng, anh thở hồng hộc nhưng quyết tâm vẫn không giảm.
“Khá lắm, nhưng chưa đủ,” Cassandra nói, và Alaric cảm nhận được sự nghiêm khắc trong giọng nói của cô. “Bây giờ là lúc để học cách chiến đấu. Bắt đầu với kiếm này.” Cô đưa cho Alaric một thanh kiếm nhỏ.
Họ bắt đầu một cuộc chiến tập với nhau. Alaric tập trung, dùng hết sức để tấn công và phòng thủ. Cassandra dẫn dắt anh qua từng đòn đánh, chỉ ra những điểm yếu trong phòng thủ của anh.
“Ngươi cần phải nhanh nhẹn hơn. Chiến tranh không phải là về sức mạnh, mà là về sự thông minh và khả năng phản ứng,” Cassandra nhấn mạnh. “Nếu ngươi không thể phản ứng nhanh, ngươi sẽ chết.”
“Cảm ơn,” Alaric thở hổn hển, mặc dù mệt mỏi, nhưng anh cảm thấy một niềm tự hào dâng trào trong lòng. Anh biết rằng mình đang trở thành một chiến binh thực sự.
Tình Bạn Mới
Trong suốt những ngày tiếp theo, Alaric tiếp tục luyện tập cùng Cassandra và những chiến binh khác. Họ trở thành một nhóm, cùng chia sẻ nỗi đau và lý tưởng. Alaric nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống mới, và anh cảm thấy rằng mình đã tìm thấy một gia đình mới.
“Cassandra,” Alaric hỏi trong một buổi chiều khi họ nghỉ ngơi sau giờ tập luyện. “Tại sao cô lại quyết định gia nhập quân đội? Cô không phải là một người bình thường sao?”
Cassandra nhìn ra xa, đôi mắt cô xa xăm. “Bởi vì tôi cũng đã mất những người thân yêu. Họ đã bị giết trong một cuộc tấn công. Tôi muốn chiến đấu để bảo vệ những gì còn lại và trả thù cho họ.”
Alaric cảm nhận được nỗi đau trong lời nói của Cassandra. “Tôi hiểu. Chúng ta sẽ không để cho điều đó xảy ra nữa,” anh nói, quyết tâm rực cháy trong lòng.
“Chúng ta sẽ trở thành những chiến binh vĩ đại,” Cassandra mỉm cười. “Và một ngày nào đó, chúng ta sẽ lấy lại những gì đã mất.”
Sẵn Sàng Đối Đầu
Những ngày trôi qua, Alaric đã trở thành một chiến binh kiên cường, dần dần quen với lối sống quân đội. Anh sẵn sàng cho những thử thách tiếp theo và quyết tâm bảo vệ quê hương của mình. Trong lòng, một ngọn lửa trả thù đã bùng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Nhưng Alaric biết rằng cuộc chiến vẫn còn ở phía trước, và anh cùng với những đồng đội của mình sẽ phải đối mặt với những thử thách lớn lao hơn bao giờ hết. Trong một cuộc chiến không chỉ đòi hỏi sức mạnh mà còn là lòng dũng cảm, tình bạn và sự quyết tâm. Alaric đã sẵn sàng.