Trận Chiến Thời Tam Quốc - Chương 2
Chương 2: Khám Phá Và Đánh Giá
Nguyễn Huy được dẫn đến một khu trại quân Thục, nơi đang tạm dừng chiến đấu. Anh được đưa vào một lều lớn, nơi Lưu Bị, một người đàn ông có vẻ ngoài điềm tĩnh nhưng kiên quyết, đang cùng các tướng lĩnh của mình thảo luận kế hoạch.
“Đại nhân, đây là một vị chiến lược gia quân sự từ phương xa,” người lính báo cáo.
Lưu Bị ngước lên, ánh mắt nghi ngờ nhưng không kém phần tò mò. “Ngươi có thể giải thích về bản thân không?”
Nguyễn Huy cúi đầu. “Tôi tên là Nguyễn Huy. Tôi đến từ một thời đại khác, và tôi có kiến thức về chiến lược quân sự hiện đại. Tôi có thể giúp các bạn.”
Lưu Bị nhíu mày, nghi ngờ lẫn tò mò. “Kiến thức quân sự hiện đại? Ngươi có thể chứng minh điều đó không?”
Huy nhìn xung quanh, nhận ra rằng mình cần phải đưa ra một ví dụ cụ thể. Anh chỉ vào một bản đồ chiến trường trên bàn. “Tôi đã thấy cách các bạn bố trí quân đội của mình. Tôi có thể chỉ cho các bạn cách tận dụng địa hình và làm suy yếu sức mạnh của đối phương bằng một số chiến thuật đơn giản.”
Lưu Bị và các tướng lĩnh lắng nghe với sự quan tâm. “Hãy cho chúng ta thấy ngươi có thể làm gì,” Lưu Bị nói.
Nguyễn Huy bắt đầu phân tích bản đồ. “Nhìn vào địa hình, quân Ngụy đang tấn công từ hướng đông, nơi có một con sông lớn. Nếu các bạn có thể di chuyển quân ra phía nam và tạo một cuộc tấn công bất ngờ từ phía tây, các bạn có thể đánh lạc hướng đối phương và khiến họ phải phân tán lực lượng.”
Một trong những tướng lĩnh, Gia Cát Lượng, lên tiếng. “Ý tưởng của ngươi nghe có vẻ hợp lý. Nhưng làm thế nào chúng ta có thể thực hiện điều đó mà không bị phát hiện?”
“Chìa khóa là sự bí mật và phối hợp,” Huy đáp. “Các bạn cần phải di chuyển quân đội một cách lén lút và không để lại dấu vết rõ ràng. Tôi có thể giúp lập kế hoạch chi tiết cho các bước tiếp theo.”
Lưu Bị gật đầu, rõ ràng đang cân nhắc. “Được, Nguyễn Huy. Chúng ta sẽ thử theo kế hoạch của ngươi. Nếu nó thành công, chúng ta có thể xem xét việc hợp tác lâu dài.”
Nguyễn Huy cảm thấy có chút hồi hộp nhưng cũng đầy quyết tâm. Anh cùng Gia Cát Lượng và các tướng lĩnh khác bắt đầu làm việc với bản đồ và lập kế hoạch chi tiết. Trong khi họ bàn bạc, Huy không thể không chú ý đến sự khác biệt rõ rệt giữa chiến lược hiện đại và các phương pháp cổ điển của thời Tam Quốc.
Một giờ sau, kế hoạch đã được thiết lập. Huy và các tướng lĩnh bắt đầu chuẩn bị cho cuộc tấn công mới. Anh cảm thấy sự căng thẳng và hồi hộp gia tăng khi phải chứng minh giá trị của mình trong cuộc chiến sắp tới.
Khi mặt trời lặn, quân Thục bắt đầu di chuyển theo kế hoạch. Nguyễn Huy đứng bên ngoài trại, nhìn về hướng chiến trường với hy vọng và lo lắng. Đây sẽ là cơ hội đầu tiên để anh chứng minh sự hữu ích của mình và giúp quân Thục giành chiến thắng.
“Chúng ta có thể làm được,” Huy tự nhủ, “Phải tin vào kế hoạch và đội ngũ của mình.”