Trận Chiến Thời Tam Quốc - Chương 3
Chương 3: Sát Cánh Cùng Các Tướng Lãnh
Nguyễn Huy được phép tham gia vào cuộc họp chiến lược với Lưu Bị, Gia Cát Lượng và các tướng lĩnh khác. Không khí trong lều rất căng thẳng; mỗi người đều cảm nhận được sự quan trọng của cuộc chiến sắp tới.
Gia Cát Lượng mở bản đồ ra và chỉ vào các khu vực khác nhau. “Nguyễn Huy, nếu ngươi có thể chứng minh được chiến lược của mình, chúng ta sẽ áp dụng ngay lập tức. Nhưng nếu không, chúng ta sẽ phải tiếp tục theo các phương pháp truyền thống.”
Huy gật đầu. “Tôi hiểu. Tôi sẽ cùng các tướng lĩnh lên kế hoạch chi tiết cho cuộc tấn công sắp tới.”
“Rất tốt,” Lưu Bị nói. “Hãy bắt đầu.”
Trong vài giờ tiếp theo, Huy cùng các tướng lĩnh thảo luận và lập kế hoạch. Huy chỉ cho họ cách bố trí quân đội sao cho có thể tạo ra sự bất ngờ cho quân Ngụy. Anh giải thích về các kỹ thuật tấn công bất ngờ, sử dụng địa hình để lợi thế, và cách phối hợp giữa các đơn vị.
“Khi tấn công từ phía tây, các bạn cần phải làm cho đối phương cảm thấy như không có mối đe dọa từ hướng này,” Huy nói. “Chúng ta sẽ cần một đội quân nhỏ để làm giả mạo một cuộc tấn công từ hướng đông, tạo sự phân tán cho quân Ngụy.”
Gia Cát Lượng gật đầu, tỏ vẻ hài lòng với kế hoạch. “Nghe có vẻ khả thi. Nhưng chúng ta cần phải thực hiện mọi bước một cách chính xác. Nếu không, kế hoạch này sẽ thất bại.”
Huy mỉm cười. “Đúng vậy. Chúng ta cần phải hành động một cách đồng bộ và nhanh chóng.”
Ngày hôm sau, quân Thục bắt đầu triển khai kế hoạch. Nguyễn Huy được giao nhiệm vụ giám sát các hoạt động chuẩn bị. Anh cùng với một nhóm tướng lĩnh đi kiểm tra các vị trí chiến lược và đảm bảo mọi thứ đều diễn ra theo đúng kế hoạch.
Trong khi đó, Lưu Bị và các tướng lĩnh khác chuẩn bị cho cuộc tấn công từ phía tây. Họ lén lút di chuyển quân đội qua các con đường hẻo lánh để tránh sự phát hiện của quân Ngụy.
Một đêm khuya, khi mọi thứ đã được chuẩn bị xong, Nguyễn Huy đứng trên đỉnh một ngọn đồi, nhìn về phía chiến trường. Lưu Bị và Gia Cát Lượng đứng bên cạnh anh.
“Chúng ta đã sẵn sàng chưa?” Lưu Bị hỏi.
“Đúng vậy,” Huy trả lời. “Bây giờ, chỉ cần đợi thời điểm chính xác để tấn công.”
Sáng sớm hôm sau, quân Thục bắt đầu hành động. Đội quân nhỏ được gửi để giả mạo cuộc tấn công từ hướng đông, gây sự phân tâm cho quân Ngụy. Trong khi đó, quân Thục chính thức bắt đầu cuộc tấn công từ phía tây.
Chiến trường trở nên hỗn loạn khi quân Ngụy phát hiện ra cuộc tấn công bất ngờ. Quân Thục, theo kế hoạch, tấn công mạnh mẽ và nhanh chóng chiếm ưu thế. Nguyễn Huy đứng từ xa, quan sát và chỉ đạo các tướng lĩnh thông qua tín hiệu và báo cáo.
Khi cuộc chiến kết thúc, quân Thục giành chiến thắng vang dội. Lưu Bị và Gia Cát Lượng tìm đến Nguyễn Huy, ánh mắt đầy vẻ biết ơn.
“Nguyễn Huy,” Lưu Bị nói, “kế hoạch của ngươi đã giúp chúng ta chiến thắng. Chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác và học hỏi thêm từ những kiến thức của ngươi.”
Huy mỉm cười. “Tôi rất vui vì có thể giúp đỡ. Nhưng chúng ta không thể dừng lại ở đây. Còn nhiều việc phải làm để củng cố chiến thắng này và chuẩn bị cho các cuộc chiến sắp tới.”
Gia Cát Lượng gật đầu đồng tình. “Đúng vậy. Chúng ta cần phải tiếp tục cải thiện và chuẩn bị cho các thử thách sắp tới.”
Với chiến thắng này, Nguyễn Huy cảm thấy mình đã chứng minh được giá trị của mình. Nhưng anh biết rằng những thử thách còn lớn hơn đang chờ đợi phía trước, và anh cần phải chuẩn bị cho những bước đi tiếp theo trong cuộc chiến này.