Trò Chơi Thám Tử - Chương 5
Chương 5: Cuộc Chạm Trán
Cuộc điều tra tiếp tục
Sau khi giải cứu thành công con tin, James và Emily trở lại văn phòng. James biết rằng Victor sẽ không dừng lại ở đây và anh cần phải tìm ra bước đi tiếp theo của Victor trước khi hắn thực hiện một vụ án khác.
Emily: “James, anh nghĩ Victor sẽ làm gì tiếp theo?”
James: “Victor là một kẻ thông minh và rất tính toán. Hắn sẽ không dừng lại cho đến khi hắn cảm thấy đã thắng. Chúng ta phải tìm ra mục tiêu tiếp theo của hắn.”
James và Emily bắt đầu phân tích các mảnh ghép hình mà họ đã thu thập được. Bức tranh dần dần hiện ra một khung cảnh, nhưng vẫn còn thiếu một số mảnh để hoàn thiện.
Emily: “James, bức tranh này có vẻ như là một bản đồ. Nhưng nó dẫn đến đâu?”
James: “Chúng ta cần phải tìm thêm manh mối. Có lẽ Victor đã để lại một gợi ý khác ở hiện trường vụ bắt cóc.”
Hiện trường vụ bắt cóc
James và Emily quay lại hiện trường vụ bắt cóc. Họ tìm kiếm kỹ lưỡng và phát hiện ra một ngăn kéo bí mật chứa một bản đồ và một bức thư từ Victor.
James: “Emily, nhìn kìa. Một bản đồ khác và một bức thư từ Victor.”
James mở bức thư và đọc to: “James, tôi biết anh sẽ tìm ra bản đồ này. Hãy đến nơi này vào đúng nửa đêm. Trò chơi đang gần kết thúc. – V.B.”
Emily: “Địa điểm này là một nhà hát bỏ hoang ở ngoại ô thành phố. Chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng.”
James: “Đúng vậy. Đây sẽ là trận đấu cuối cùng giữa tôi và Victor.”
Chuẩn bị cho cuộc đối đầu
James và Emily chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho cuộc đối đầu với Victor. Họ biết rằng đây sẽ là một trận đấu căng thẳng và đầy nguy hiểm. James quyết định mang theo một nhóm nhỏ cảnh sát để hỗ trợ.
James: “Emily, chúng ta phải cẩn thận. Victor chắc chắn đã gài bẫy khắp nơi.”
Emily: “Em sẽ luôn ở bên anh, James. Chúng ta sẽ kết thúc chuyện này.”
Nhà hát bỏ hoang
James, Emily và đội cảnh sát đến nhà hát bỏ hoang vào đúng nửa đêm. Họ tiến vào trong, từng bước cẩn thận kiểm tra mọi ngóc ngách. Nhà hát tối om, chỉ có ánh đèn pin chiếu sáng.
James: “Mọi người, hãy cảnh giác. Victor có thể ở bất kỳ đâu.”
Họ tiến đến sân khấu chính, nơi có một bức màn lớn che phủ. James kéo bức màn ra và thấy Victor đứng đó, nụ cười lạnh lùng trên khuôn mặt.
Victor: “James, anh đến đúng giờ. Tôi biết anh sẽ không làm tôi thất vọng.”
James: “Victor, trò chơi của anh đã kết thúc. Hãy đầu hàng và chấm dứt chuyện này.”
Victor: “Anh nghĩ mọi chuyện dễ dàng vậy sao? Đây chỉ là khởi đầu.”
Victor bấm một nút trên tay và các cạm bẫy xung quanh nhà hát bắt đầu kích hoạt. James và đội cảnh sát phải nhanh chóng tránh né các bẫy nguy hiểm.
Emily: “James, cẩn thận!”
James: “Mọi người, hãy giữ vững vị trí và tìm cách vô hiệu hóa các bẫy.”
Cuộc đấu trí cuối cùng
James và Victor đối mặt trực tiếp trên sân khấu. Cả hai đều biết rằng đây sẽ là trận đấu quyết định. James tiến gần hơn, từng bước cẩn trọng.
James: “Victor, anh không thể thoát được. Hãy đầu hàng ngay bây giờ.”
Victor: “James, anh thật sự nghĩ rằng anh có thể bắt được tôi sao? Tôi đã chuẩn bị cho điều này.”
James nhìn thấy một mảnh ghép cuối cùng trên tay Victor. Anh biết rằng bức tranh sẽ hoàn chỉnh nếu có mảnh ghép này.
James: “Victor, mảnh ghép đó là gì? Nó dẫn đến đâu?”
Victor: “Anh sẽ biết sớm thôi, James. Nhưng trước hết, anh phải sống sót qua màn cuối này.”
Cuộc rượt đuổi trong nhà hát
Victor chạy trốn qua các hành lang của nhà hát, James và Emily theo sát phía sau. Các bẫy được kích hoạt, làm tăng thêm sự căng thẳng và nguy hiểm.
James: “Victor, dừng lại! Anh không thể thoát được!”
Victor: “James, hãy cố bắt tôi nếu anh có thể!”
James và Emily phải vượt qua các cạm bẫy và rượt đuổi Victor. Cuối cùng, họ dồn hắn vào một căn phòng kín.
James: “Victor, hết đường rồi. Đầu hàng đi.”
Victor: “James, anh giỏi đấy. Nhưng anh sẽ không bao giờ bắt được tôi.”
Victor kích hoạt một cơ chế tự động, làm căn phòng bắt đầu sụp đổ. James và Emily phải nhanh chóng đưa Victor ra ngoài trước khi căn phòng hoàn toàn sụp đổ.
Bắt giữ và kết thúc
James và Emily cuối cùng cũng bắt giữ được Victor và đưa hắn ra ngoài an toàn. Trò chơi cuối cùng cũng kết thúc, và Victor bị còng tay đưa đi.
James: “Victor, trò chơi đã kết thúc. Anh thua rồi.”
Victor: “James, anh thật sự giỏi. Nhưng hãy nhớ, trò chơi này không bao giờ thực sự kết thúc.”
James nhìn Victor bị đưa đi, biết rằng hắn nói đúng. Nhưng ít nhất, cuộc đấu trí này đã kết thúc.
James (nói với Emily): “Chúng ta đã làm được. Victor sẽ không thể làm hại ai nữa.”
Emily: “Đúng vậy, James. Anh là người hùng thực sự.”
Kết thúc chương
James ngồi trong văn phòng, nhìn vào bức tranh hoàn chỉnh. Anh biết rằng cuộc chơi với Victor đã kết thúc, nhưng luôn có những kẻ tội phạm khác ngoài kia. Công việc của anh chưa bao giờ thực sự kết thúc.
James (nói với chính mình): “Victor, trò chơi đã kết thúc. Nhưng tôi sẽ luôn sẵn sàng cho những thử thách mới.”
Cuộc chiến trí tuệ giữa James và Victor đã kết thúc, nhưng những ký ức và bài học từ cuộc đấu trí này sẽ mãi theo anh trong những vụ án tiếp theo.