Trung Hoa cổ đại Khám phá giấy - Chương 1
Chương 1: Giấc mơ của nhà phát minh
Trong triều đại Hán, dưới triều đại của Hoàng đế Hán Hòa Đế, có một nhà phát minh trẻ tên là Cai Lun. Từ khi còn nhỏ, Cai Lun đã luôn say mê với các loại sách tre, nhưng ông nhận thấy rằng chúng cồng kềnh, nặng nề và khó sử dụng. Giấc mơ của ông là tạo ra một loại vật liệu mới, nhẹ hơn và dễ sử dụng hơn, để ghi chép lại tri thức và lịch sử của nhân loại.
Một buổi chiều mùa thu, trong ngôi nhà nhỏ của mình tại làng Ngọc Sơn, Cai Lun đang cặm cụi đọc những cuốn sách tre cũ. Ông lật từng trang một cách khó khăn, và mỗi lần như vậy, ông lại càng thêm quyết tâm với giấc mơ của mình.
Đột nhiên, cánh cửa gỗ kêu cọt kẹt và mở ra. Một người bạn thân của Cai Lun, Lý Bân, bước vào với nụ cười tươi rói trên gương mặt.
“Cai Lun, ngươi vẫn còn ở đây sao? Trời đã xế chiều rồi, ngươi không ra ngoài nghỉ ngơi một chút à?” Lý Bân nói, đôi mắt lấp lánh.
“Lý Bân, ta không thể nghỉ ngơi được. Ta phải tìm ra một cách để làm cho việc ghi chép dễ dàng hơn. Sách tre này quá cồng kềnh và nặng nề,” Cai Lun đáp, giọng đầy quyết tâm.
Lý Bân nhìn bạn mình một lúc, rồi gật đầu. “Ta hiểu. Nhưng ngươi cũng phải nhớ chăm sóc sức khỏe của mình. Nếu ngươi ngã bệnh thì ai sẽ tiếp tục giấc mơ này?”
Cai Lun mỉm cười, đôi mắt sáng lên. “Ngươi nói đúng, Lý Bân. Nhưng ta không thể ngừng nghĩ về việc này. Có lẽ, có một loại vật liệu nào đó ngoài kia có thể giúp ta đạt được mục tiêu.”
Lý Bân đặt tay lên vai Cai Lun, động viên bạn mình. “Ta sẽ giúp ngươi tìm kiếm. Chúng ta sẽ bắt đầu từ ngày mai. Có lẽ chúng ta nên đến ngôi đền cổ, nơi có nhiều học giả và sách cổ. Có thể chúng ta sẽ tìm thấy một manh mối nào đó.”
Cai Lun gật đầu, lòng đầy hy vọng. “Cảm ơn ngươi, Lý Bân. Ngày mai chúng ta sẽ đi.”
Sáng hôm sau, Cai Lun và Lý Bân cùng nhau lên đường đến ngôi đền cổ. Khi đến nơi, họ được đón tiếp bởi một học giả lớn tuổi, tên là Trương Đạo. Trương Đạo đã sống ở đền này hàng chục năm, nghiên cứu và bảo quản những cuốn sách quý giá.
“Chào học giả Trương Đạo,” Cai Lun kính cẩn nói. “Chúng tôi đến đây để tìm hiểu về các loại vật liệu có thể dùng để ghi chép. Chúng tôi hy vọng ngài có thể giúp đỡ.”
Trương Đạo mỉm cười, ánh mắt hiền từ. “Các ngươi thật là có chí hướng. Ta đã sống ở đây lâu năm, nghiên cứu về các loại vật liệu. Có lẽ ta có thể giúp các ngươi.”
Cai Lun và Lý Bân theo chân Trương Đạo vào trong đền, nơi họ được giới thiệu về các loại cây và sợi cây có thể dùng để làm giấy. Họ học cách thu thập và xử lý nguyên liệu, nhưng vẫn còn nhiều thử thách phía trước.
“Các ngươi hãy thử nghiệm và không ngừng tìm tòi,” Trương Đạo khuyên. “Đôi khi, câu trả lời nằm ở những điều đơn giản nhất.”
Cai Lun và Lý Bân rời khỏi đền với những kiến thức quý báu. Họ quyết tâm tiếp tục hành trình, đối mặt với những khó khăn và thách thức để thực hiện giấc mơ của mình.
“Chúng ta sẽ làm được, Lý Bân,” Cai Lun nói, đôi mắt rực sáng. “Chúng ta sẽ tạo ra một loại vật liệu mới, nhẹ hơn và dễ sử dụng hơn, để ghi chép lại tri thức và lịch sử của nhân loại.”
Lý Bân nắm chặt tay Cai Lun, cười tự tin. “Chúng ta sẽ cùng nhau làm được, Cai Lun. Hãy bắt đầu từ hôm nay.”