Trung Hoa cổ đại Vạn Lý Trường Thành - Chương 4
Chương 4: Sự hy sinh đầu tiên
Bối cảnh: Công việc xây dựng Vạn Lý Trường Thành vẫn tiếp tục với nhịp độ khắc nghiệt. Các công nhân làm việc từ sáng sớm đến tối mịt, mồ hôi và nước mắt hòa quyện với bụi bặm và đất đá. Dưới ánh mặt trời gay gắt, Lý Mẫn và Hứa Ninh tiếp tục vận chuyển đá và xây dựng tường thành.
Cảnh hành động: Một buổi chiều, khi công việc đang diễn ra như thường lệ, một tai nạn bất ngờ xảy ra. Một khối đá lớn từ trên đỉnh núi trượt xuống, lao thẳng vào nhóm công nhân đang làm việc bên dưới.
Lý Mẫn: “Cẩn thận! Khối đá đang rơi xuống!”
Hứa Ninh: “Chạy nhanh lên!”
Cảnh hành động: Lý Mẫn và Hứa Ninh cố gắng kéo các công nhân khác ra khỏi đường đi của khối đá, nhưng không phải ai cũng may mắn. Một số người bị cuốn vào trong trận lở đá, bao gồm cả Hứa Ninh.
Lý Mẫn: “Hứa Ninh! Hứa Ninh! Cậu có sao không?”
Hứa Ninh: “Tôi… tôi không thể di chuyển được…”
Cảnh tình cảm: Lý Mẫn cố gắng kéo Hứa Ninh ra khỏi đống đá, nhưng nhận ra rằng anh bạn của mình bị thương nặng. Máu chảy ra từ vết thương và Hứa Ninh dần mất đi ý thức.
Lan Hương: (chạy đến) “Lý Mẫn, để tôi giúp! Chúng ta phải nhanh chóng đưa anh ấy đến trạm y tế.”
Cảnh hành động: Với sự trợ giúp của Lan Hương, Lý Mẫn cố gắng đưa Hứa Ninh đến trạm y tế gần đó. Nhưng thương tích quá nặng, và dù Lan Hương cố gắng hết sức, Hứa Ninh không qua khỏi.
Lan Hương: “Tôi xin lỗi, Lý Mẫn… tôi đã cố gắng hết sức, nhưng anh ấy…”
Lý Mẫn: (nước mắt trào ra) “Hứa Ninh, bạn của tôi… cậu đã hy sinh vì công việc này. Tôi sẽ không bao giờ quên cậu.”
Cảnh tình cảm: Đêm đó, Lý Mẫn ngồi bên đống lửa, nhìn lên bầu trời đêm. Anh nhớ lại những kỷ niệm với Hứa Ninh, từ những ngày đầu làm việc chung đến những cuộc trò chuyện thân mật.
Lý Mẫn: (thì thầm) “Hứa Ninh, cậu luôn là người bạn tốt. Tôi hứa sẽ tiếp tục công việc này, sẽ hoàn thành Vạn Lý Trường Thành như cậu mong muốn.”
Cảnh hành động: Ngày hôm sau, các công nhân tổ chức một buổi lễ nhỏ để tưởng nhớ những người đã hy sinh. Lý Mẫn đứng trước mọi người, nắm chặt tay và quyết tâm hơn bao giờ hết.
Lý Mẫn: “Chúng ta đã mất đi những người bạn, những người anh em. Nhưng chúng ta phải mạnh mẽ, phải tiếp tục công việc này. Vì họ, vì tương lai của đất nước.”
Cảnh tình cảm: Lan Hương đến bên Lý Mẫn, nắm lấy tay anh và nhìn vào mắt anh với ánh mắt đầy cảm thông.
Lan Hương: “Lý Mẫn, anh không đơn độc. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Tôi tin vào anh.”
Lý Mẫn: “Cảm ơn cô, Lan Hương. Tôi biết rằng chúng ta có thể làm được, vì chúng ta có nhau.”
Kết thúc chương: Lý Mẫn và các công nhân tiếp tục công việc với lòng quyết tâm và niềm tin mới. Họ biết rằng mỗi viên đá được đặt lên tường thành là một lời tri ân đến những người đã hy sinh, và họ sẽ không bao giờ quên.
Phân tích và diễn giải:
Bối cảnh tai nạn: Mô tả chi tiết về tai nạn và sự hy sinh của Hứa Ninh giúp làm nổi bật sự khắc nghiệt và nguy hiểm của công việc xây dựng Vạn Lý Trường Thành.
Phát triển nhân vật: Sự hy sinh của Hứa Ninh và cảm xúc của Lý Mẫn sau đó giúp phát triển sâu hơn tính cách của Lý Mẫn, làm cho anh trở nên quyết tâm và kiên cường hơn.
Cảnh hành động và tình cảm: Kết hợp giữa hành động và tình cảm tạo nên sự cân bằng trong câu chuyện, làm nổi bật sự gian nan và tình người trong hoàn cảnh khó khăn.
Sự đoàn kết và quyết tâm: Cảnh các công nhân tổ chức lễ tưởng nhớ và quyết tâm tiếp tục công việc làm nổi bật tinh thần đoàn kết và sự kiên trì của họ.