Trương Cư Chính và Cải Cách Nhà Minh - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Ánh nắng buổi sáng tràn ngập phòng làm việc của Trương Cư Chính, mang theo luồng không khí mới mẻ và hy vọng. Trương Cư Chính ngồi tại bàn, chăm chú xem xét các bản báo cáo từ các tỉnh gửi về. Đột nhiên, có tiếng gõ cửa.
“Mời vào,” Trương Cư Chính lên tiếng, mắt vẫn không rời khỏi bản báo cáo.
Cánh cửa mở ra, Lý Vinh và Vương Kế Trân bước vào. Cả hai đều có vẻ nghiêm trọng, nhưng ánh mắt lại thể hiện sự quyết tâm.
“Đại học sĩ Trương,” Lý Vinh lên tiếng, “chúng ta đã nhận được thông tin từ các tỉnh. Tình hình khá phức tạp, nhiều quan lại tham nhũng đã tích tụ nhiều tài sản bất chính. Dân chúng thì khổ cực, chịu nhiều thiệt thòi.”
Trương Cư Chính gật đầu, mắt sáng lên khi nghe tin tức. “Rất tốt. Chúng ta sẽ bắt đầu từ những nơi có tình trạng tham nhũng nghiêm trọng nhất. Nhưng trước hết, chúng ta cần phải tổ chức một cuộc họp với những quan lại có tâm huyết và đồng lòng với cải cách.”
Vương Kế Trân, dù ban đầu có phần hoài nghi, nhưng qua thời gian làm việc với Trương Cư Chính, ông dần thấy được sự tài năng và quyết tâm của vị đại học sĩ. “Tôi đã liên lạc với một số người bạn cũ, họ đều là những người trung thực và có lòng yêu nước. Tôi tin họ sẽ sẵn lòng giúp đỡ.”
“Rất tốt, Vương đại nhân,” Trương Cư Chính mỉm cười. “Chúng ta sẽ tổ chức cuộc họp ngay ngày mai. Hãy gửi lời mời tới tất cả những người mà chúng ta tin tưởng.”
Ngày hôm sau, tại một ngôi nhà lớn ở ngoại ô kinh thành, các quan lại được mời đến dự cuộc họp bí mật. Bầu không khí căng thẳng nhưng đầy hy vọng.
Trương Cư Chính đứng trước mọi người, giọng nói vang vọng và kiên quyết. “Thưa các đồng sự, chúng ta đang đứng trước một bước ngoặt quan trọng. Đất nước đang trong tình trạng suy thoái, và trách nhiệm của chúng ta là phải đưa đất nước thoát khỏi khó khăn này. Tôi kêu gọi tất cả các vị cùng nhau hợp tác và ủng hộ kế hoạch cải cách hệ thống thuế vụ của chúng ta.”
Một quan lại già, khuôn mặt khắc khổ nhưng ánh mắt sáng ngời, đứng lên. “Đại học sĩ Trương, chúng tôi đều biết những nỗ lực của ngài. Chúng tôi sẵn lòng đồng hành cùng ngài trong công cuộc cải cách này. Hãy cho chúng tôi biết ngài cần gì ở chúng tôi.”
Trương Cư Chính mỉm cười, cảm kích trước sự ủng hộ. “Cảm ơn sự tin tưởng của các vị. Trước mắt, chúng ta cần thu thập thêm thông tin về tình hình tham nhũng và lạm thu ở các tỉnh. Tôi cần các vị hỗ trợ trong việc kiểm tra và báo cáo lại tình hình một cách minh bạch và chính xác nhất.”
Cuộc họp kéo dài suốt cả buổi sáng, các quan lại thảo luận sôi nổi và đưa ra nhiều ý kiến quý báu. Những kế hoạch cụ thể bắt đầu hình thành, và mọi người đều đồng lòng với mục tiêu cải cách.
Khi buổi họp kết thúc, Trương Cư Chính cùng Lý Vinh và Vương Kế Trân trở về cung điện. Trên đường đi, Lý Vinh không giấu nổi sự phấn khởi. “Đại học sĩ Trương, tôi thật sự cảm kích trước tinh thần đồng lòng của mọi người. Tôi tin rằng chúng ta sẽ thành công.”
Trương Cư Chính gật đầu, đôi mắt sáng lên với niềm tin và hy vọng. “Đúng vậy, Lý đại nhân. Chúng ta đã có một khởi đầu tốt đẹp. Nhưng đường đi phía trước vẫn còn dài và đầy thử thách. Chúng ta phải luôn cẩn trọng và kiên trì.”
Vương Kế Trân, người đã từng hoài nghi, giờ đây cũng không thể phủ nhận sự quyết tâm và tài năng của Trương Cư Chính. “Đại học sĩ Trương, tôi sẽ dốc hết sức mình để hỗ trợ ngài. Tôi tin rằng với sự lãnh đạo của ngài, chúng ta sẽ đưa đất nước trở lại thời kỳ hưng thịnh.”
Với sự đồng lòng và quyết tâm của tất cả mọi người, Trương Cư Chính bắt đầu những bước đi đầu tiên trên con đường cải cách, hứa hẹn mang lại những thay đổi lớn lao và tích cực cho triều đình nhà Minh.