Trương Lương và Cuộc Phản Công - Chương 2
Chương 2: Lập Kế Hoạch
Sáng sớm hôm sau, trong khu rừng yên tĩnh ngoài thành Bành Thành, Trương Lương và Lưu Bang ngồi lại bên nhau dưới tán cây cổ thụ. Ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi qua những tán lá, chiếu sáng khuôn mặt quyết tâm của họ. Trương Lương mở bản đồ ra, chỉ vào những điểm chiến lược trên đó.
“Lưu huynh, Bành Thành là một thành phố có vị trí chiến lược quan trọng. Nếu chiếm được nơi này, chúng ta sẽ có lợi thế lớn trong việc điều phối quân đội và tiếp tục tiến công vào các vùng đất khác. Tuy nhiên, quân Hạng Vũ đang kiểm soát nơi này rất chặt chẽ.”
Lưu Bang gật đầu, mắt chăm chú vào bản đồ. “Trương huynh, chúng ta cần phải tìm cách đột nhập vào thành phố mà không bị phát hiện. Huynh có kế hoạch gì không?”
Trương Lương mỉm cười, ánh mắt lóe lên sự thông minh. “Chúng ta sẽ sử dụng chiến thuật phân tán lực lượng. Một nhóm nhỏ sẽ tiến vào thành phố trước, tạo ra sự hỗn loạn và làm giảm sự chú ý của quân Hạng Vũ. Trong khi đó, lực lượng chính sẽ tấn công từ phía khác.”
Lưu Bang suy nghĩ một lúc rồi hỏi, “Nhưng làm thế nào để nhóm nhỏ có thể tiến vào thành phố mà không bị phát hiện?”
Trương Lương trả lời, “Chúng ta sẽ giả làm thương nhân. Tôi đã có vài người bạn trong thành phố, họ có thể giúp chúng ta ngụy trang và tiến vào thành mà không bị nghi ngờ. Một khi đã vào trong, chúng ta sẽ tạo ra sự hỗn loạn để thu hút quân Hạng Vũ về phía chúng ta.”
Lưu Bang hào hứng, “Được, chúng ta sẽ thực hiện theo kế hoạch của huynh. Nhưng ai sẽ là người dẫn đầu nhóm nhỏ này?”
Trương Lương nhìn Lưu Bang và nói, “Lưu huynh, huynh là người lãnh đạo, nhưng tôi tin rằng huynh nên ở lại với lực lượng chính để đảm bảo an toàn. Tôi sẽ dẫn đầu nhóm nhỏ này. Tôi biết rõ cách làm việc của quân Hạng Vũ và có thể điều phối mọi thứ một cách tốt nhất.”
Lưu Bang đồng ý, “Trương huynh, tôi tin tưởng vào huynh. Chúng ta sẽ chuẩn bị ngay lập tức. Tôi sẽ lo phần còn lại của quân đội và đảm bảo rằng lực lượng chính sẽ tấn công đúng thời điểm.”
Sau khi bàn bạc xong, họ nhanh chóng bắt tay vào chuẩn bị. Trương Lương cùng một nhóm nhỏ, gồm những người bạn đáng tin cậy của ông, cải trang thành những thương nhân và bắt đầu tiến vào Bành Thành. Trên đường đi, họ gặp không ít khó khăn, nhưng nhờ vào sự khéo léo và thông minh của Trương Lương, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ.
Bên trong thành phố, Trương Lương và nhóm của mình bắt đầu tạo ra sự hỗn loạn. Họ đốt pháo hoa, tung tin đồn về một cuộc tấn công từ bên ngoài, khiến cho quân Hạng Vũ hoang mang và tập trung lực lượng vào kiểm soát tình hình.
Trong khi đó, Lưu Bang dẫn đầu lực lượng chính, tiến công từ phía bắc của thành phố. Với sự hỗ trợ từ bên trong do Trương Lương tạo ra, quân đội của Lưu Bang dễ dàng tiến vào và nhanh chóng chiếm được các vị trí chiến lược.
Trong cuộc chiến diễn ra căng thẳng, Trương Lương và Lưu Bang phối hợp nhịp nhàng, sử dụng chiến thuật tấn công và phòng thủ linh hoạt. Quân đội của Hạng Vũ không thể đối phó được với sự thông minh và chiến lược của họ, dần dần bị đẩy lùi và đánh bại.
Sau nhiều giờ chiến đấu, cuối cùng, Bành Thành đã rơi vào tay Lưu Bang. Quân đội của Hạng Vũ bỏ chạy tán loạn, và thành phố giờ đây thuộc về Lưu Bang.
Lưu Bang đứng trên tường thành, nhìn xuống thành phố mà mình vừa chiếm được, lòng tràn đầy niềm vui và hy vọng. Trương Lương bước tới bên cạnh, mỉm cười hài lòng.
“Lưu huynh, chúng ta đã thành công bước đầu. Nhưng đây chỉ là khởi đầu. Chúng ta còn nhiều việc phải làm để đánh bại Hạng Vũ và mang lại hòa bình cho đất nước.”
Lưu Bang gật đầu, ánh mắt quyết tâm. “Đúng vậy, Trương huynh. Với sự giúp đỡ của huynh, tôi tin rằng chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách và đạt được mục tiêu của mình.”
Và như thế, trong ánh sáng của buổi chiều tà, Trương Lương và Lưu Bang tiếp tục lên kế hoạch cho những bước đi tiếp theo. Một cuộc chiến khốc liệt đang chờ đón họ, nhưng với lòng quyết tâm và sự thông minh của Trương Lương, họ tin rằng sẽ có thể giành chiến thắng cuối cùng.