Truyền Thuyết Về Tây Vương Mẫu - Chương 4
Chương 4: Gặp gỡ Bạch Hạc
Lệ Nhi bước qua cánh cửa đá, ánh sáng chói lòa của mặt trời chiếu rọi vào mắt khiến cô phải che lại bằng tay. Khi đôi mắt đã quen dần với ánh sáng, cô nhìn thấy một khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt: một thung lũng xanh tươi, được bao quanh bởi những ngọn núi cao vút và những thác nước trắng xóa. Giữa thung lũng là một hồ nước trong xanh, phản chiếu bầu trời xanh ngắt.
Lệ Nhi cảm thấy một cảm giác bình yên tràn ngập trong lòng. Cô bước đi trên con đường mòn dẫn tới hồ nước, nghe tiếng chim hót líu lo và tiếng gió rì rào qua những tán cây. Khi đến gần hồ, cô thấy một con bạch hạc lớn đang uống nước bên bờ hồ. Đôi cánh trắng muốt của nó lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời.
“Bạch hạc, ngươi đã đến trước ta rồi,” Lệ Nhi vui mừng gọi.
Bạch hạc ngẩng đầu lên, đôi mắt thông thái của nó nhìn cô đầy vẻ hài lòng. “Ta đã chờ ngươi, Lệ Nhi. Ngươi đã vượt qua nhiều thử thách để đến được đây. Bây giờ, ngươi đã sẵn sàng để bước vào vườn đào trường sinh.”
Lệ Nhi gật đầu, lòng tràn đầy quyết tâm. “Ta đã sẵn sàng. Hãy dẫn ta đến đó.”
Bạch hạc vỗ cánh, bay lên không trung và dẫn đường cho Lệ Nhi. Họ bay qua hồ nước, qua những ngọn đồi xanh tươi và những khu rừng rậm rạp. Cuối cùng, họ đến một khu vực được bảo vệ bởi những hàng rào bằng vàng rực rỡ. Phía sau hàng rào là một vườn đào rộng lớn, với những cây đào khổng lồ và những quả đào chín mọng, tỏa hương thơm ngào ngạt.
Trước cổng vào vườn đào, Tây Vương Mẫu hiện ra, mặc trang phục lộng lẫy và quyền uy. Bà mỉm cười, giang tay chào đón Lệ Nhi.
“Chào mừng con, Lệ Nhi. Con đã chứng tỏ được lòng nhân ái và sự dũng cảm của mình. Bây giờ, ta sẽ giới thiệu con với vườn đào trường sinh của ta.”
Lệ Nhi cúi đầu chào Tây Vương Mẫu, lòng đầy biết ơn. “Cảm ơn người, Tây Vương Mẫu. Con rất vinh dự được đến đây.”
Tây Vương Mẫu dẫn Lệ Nhi vào vườn đào, giới thiệu từng cây đào và giải thích về sức mạnh kỳ diệu của chúng. “Những quả đào này không chỉ mang lại sự sống bất tử mà còn có thể chữa lành mọi vết thương và bệnh tật. Nhưng hãy nhớ rằng, sức mạnh lớn nhất nằm trong lòng nhân ái và sự dũng cảm của con.”
Lệ Nhi lắng nghe, cảm nhận sự huyền bí và quyền năng của vườn đào. Cô biết rằng mình đang đứng trước một trong những kỳ quan vĩ đại nhất của thế giới.
Một ngày nọ, khi Lệ Nhi đang chăm sóc những cây đào trong vườn, một con hắc long khổng lồ đột nhiên xuất hiện, gầm lên và đe dọa phá hủy vườn đào. Những cây đào rung chuyển dưới sức mạnh khủng khiếp của nó.
Lệ Nhi không hề sợ hãi, cô đứng trước con hắc long, tay cầm chắc cây gậy. “Ngươi không được phá hủy nơi này!”
Hắc long gầm lên, tiếng gầm vang rền khắp thung lũng. Nó lao tới, nhưng Lệ Nhi nhanh chóng né tránh và dùng cây gậy đánh mạnh vào đầu nó. Bạch hạc bay lên, dùng móng vuốt sắc bén tấn công hắc long.
Cuộc chiến diễn ra ác liệt. Lệ Nhi và bạch hạc hợp sức, dùng mọi kỹ năng và sự dũng cảm của mình để chống lại hắc long. Cuối cùng, bằng một cú đánh quyết định, Lệ Nhi đã làm hắc long gục ngã. Nó rên rỉ, rồi từ từ biến mất trong màn sương.
Tây Vương Mẫu xuất hiện, ánh mắt tràn đầy sự tự hào. “Con đã chứng tỏ lòng dũng cảm và sự kiên định của mình, Lệ Nhi. Con xứng đáng được thưởng một quả đào trường sinh.”
Lệ Nhi nhận quả đào từ tay Tây Vương Mẫu, cảm thấy sự ấm áp và sức mạnh từ quả đào truyền vào cơ thể mình. Cô biết rằng mình đã vượt qua mọi thử thách và đạt được phần thưởng xứng đáng.
Tây Vương Mẫu nhìn Lệ Nhi, giọng êm ái nhưng đầy uy quyền. “Con có thể chọn ở lại đây hoặc trở về với gia đình. Quyết định là ở con.”
Lệ Nhi suy nghĩ một lúc, rồi nói với lòng quyết tâm. “Con muốn trở về với gia đình, nhưng con sẽ luôn nhớ về những bài học quý báu và lòng nhân ái mà con đã học được ở đây.”
Tây Vương Mẫu mỉm cười, gật đầu. “Hãy mang theo quả đào này, nó sẽ bảo vệ con và gia đình con. Hãy sống với lòng nhân ái và sự dũng cảm mà con đã chứng tỏ.”
Lệ Nhi cúi đầu cảm ơn, rồi quay trở về với gia đình. Cô biết rằng cuộc sống của mình từ đây sẽ thay đổi, không chỉ bởi sức mạnh của quả đào mà còn bởi những trải nghiệm và bài học quý giá mà cô đã học được từ Tây Vương Mẫu và vườn đào trường sinh.