Truyền Thuyết Về Tây Vương Mẫu - Chương 6
Chương 6: Cuộc gặp gỡ với Tây Vương Mẫu
Lệ Nhi trở về từ Thiên Đình, lòng tràn đầy niềm tin và sức mạnh. Cô cảm thấy một sự thay đổi lớn trong tâm hồn và biết rằng mình đã sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào sắp tới. Nhưng trước khi trở về làng, cô cần phải gặp lại Tây Vương Mẫu để cảm ơn và nhận chỉ dẫn cuối cùng.
Bạch hạc, với đôi cánh trắng muốt, đưa Lệ Nhi bay về thung lũng nơi vườn đào trường sinh tọa lạc. Khi họ hạ cánh, Lệ Nhi thấy Tây Vương Mẫu đang đứng chờ bên cạnh một cây đào lớn nhất trong vườn. Nữ thần mỉm cười, ánh mắt tràn đầy sự tự hào và tình cảm.
“Chào mừng con trở lại, Lệ Nhi,” Tây Vương Mẫu nói, giọng nói dịu dàng nhưng đầy quyền uy. “Con đã làm rất tốt khi vượt qua những thử thách ở Thiên Đình. Giờ đây, con đã sẵn sàng nhận nhiệm vụ cuối cùng từ ta.”
Lệ Nhi cúi đầu, lòng đầy biết ơn. “Cảm ơn người, Tây Vương Mẫu. Con sẽ làm theo mọi chỉ dẫn của người.”
Tây Vương Mẫu dẫn Lệ Nhi đến dưới bóng cây đào lớn. Bà chỉ vào một quả đào chín mọng, sáng rực dưới ánh nắng. “Đây là quả đào trường sinh cuối cùng mà con sẽ mang về nhân gian. Hãy nhớ rằng, quả đào này không chỉ mang lại sự sống bất tử mà còn có thể chữa lành mọi vết thương và bệnh tật. Nhưng nó phải được sử dụng với lòng nhân ái và sự khôn ngoan.”
Lệ Nhi nhận quả đào từ tay Tây Vương Mẫu, cảm nhận được sự ấm áp và sức mạnh từ nó. “Con sẽ sử dụng quả đào này một cách khôn ngoan và đúng đắn. Con sẽ mang lại sự sống và hy vọng cho mọi người.”
Tây Vương Mẫu mỉm cười, gật đầu. “Ta tin tưởng vào con, Lệ Nhi. Nhưng trước khi con rời đi, hãy để ta truyền cho con một phép thuật cuối cùng.”
Bà đặt tay lên trán Lệ Nhi và niệm một câu thần chú. Một luồng ánh sáng rực rỡ bao quanh Lệ Nhi, làm cô cảm thấy sức mạnh kỳ diệu lan tỏa khắp cơ thể.
“Phép thuật này sẽ bảo vệ con khỏi mọi nguy hiểm và giúp con thực hiện nhiệm vụ của mình một cách tốt nhất,” Tây Vương Mẫu giải thích. “Hãy mang theo niềm tin và lòng nhân ái, và con sẽ thành công.”
Lệ Nhi cúi đầu cảm ơn, lòng tràn đầy sự biết ơn và cảm động. “Con sẽ không làm người thất vọng, Tây Vương Mẫu.”
Tây Vương Mẫu mỉm cười, rồi bước lùi lại, để Lệ Nhi chuẩn bị cho hành trình trở về. Bạch hạc đến bên cô, sẵn sàng đưa cô trở lại nhân gian.
“Chúc con may mắn, Lệ Nhi,” Tây Vương Mẫu nói. “Hãy nhớ rằng, ta luôn ở bên con, dù con ở đâu.”
Lệ Nhi lên lưng bạch hạc, và họ bay lên không trung, rời khỏi vườn đào trường sinh. Cô nhìn lại lần cuối, thấy Tây Vương Mẫu đứng bên cây đào lớn, ánh mắt tràn đầy tình yêu và hy vọng.
Trên đường trở về, Lệ Nhi cảm thấy lòng mình tràn đầy sức mạnh và quyết tâm. Cô biết rằng mình đã được ban phước và trang bị đầy đủ để đối mặt với mọi thử thách. Cô nghĩ về gia đình và ngôi làng nhỏ của mình, nơi mà cô sẽ mang lại sự sống và hy vọng mới.
Khi họ hạ cánh gần ngôi làng, Lệ Nhi thấy mọi người đang làm việc trên cánh đồng. Họ ngạc nhiên và vui mừng khi thấy cô trở về, và càng bất ngờ hơn khi biết về những gì cô đã trải qua.
“Mọi người, tôi đã trở về,” Lệ Nhi nói, giọng đầy cảm xúc. “Và tôi mang theo quả đào trường sinh từ vườn đào của Tây Vương Mẫu. Nó sẽ mang lại sự sống và hy vọng cho tất cả chúng ta.”
Người dân làng reo hò vui mừng, và họ cùng nhau tổ chức một buổi lễ để tôn vinh Lệ Nhi và quả đào kỳ diệu. Lệ Nhi biết rằng đây chỉ là khởi đầu cho một hành trình mới, một hành trình đầy hy vọng và những điều kỳ diệu.