Tư Mã Ý và Cuộc Đối Đầu Với Gia Cát Lượng - Chương 2
Chương 2: Mưu Kế Đầu Tiên
Trời vừa tảng sáng, trong trại quân của nhà Ngụy, không khí sôi động hẳn lên. Các binh sĩ chuẩn bị vũ khí, sửa soạn cho một ngày chiến đấu căng thẳng. Trong lều lớn của Tư Mã Ý, các tướng lĩnh tập trung lại để nghe kế hoạch hành động.
Tư Mã Ý bước vào lều, ánh mắt sắc bén quét qua từng người. Ông đứng trước bàn cờ chiến lược, tay chỉ vào các vị trí trên bản đồ.
“Chúng ta sẽ bắt đầu bằng cách tấn công các đồn trại nhỏ của Gia Cát Lượng ở phía đông,” ông nói. “Mục tiêu là khiến ông ta tin rằng chúng ta đang tập trung lực lượng ở đó.”
Một viên tướng già, Mã Tông, lên tiếng. “Nhưng thưa Thừa tướng, nếu Gia Cát Lượng nhận ra đây chỉ là đòn nghi binh thì sao?”
Tư Mã Ý mỉm cười, ánh mắt đầy tự tin. “Chính vì biết Gia Cát Lượng tinh ranh, chúng ta càng phải làm thật khéo léo. Để ông ta tin rằng chúng ta thực sự yếu đuối ở phía đông, chúng ta sẽ tạo ra những cuộc tấn công nhỏ nhưng liên tục, nhằm giữ chân ông ta ở đó.”
Tất cả tướng lĩnh gật đầu đồng ý, hiểu rõ tầm quan trọng của kế hoạch này. Tư Mã Ý tiếp tục chỉ dẫn chi tiết từng bước, từng cách hành quân, và cách tạo ra các đợt tấn công giả.
Sau khi cuộc họp kết thúc, các tướng lĩnh nhanh chóng triển khai kế hoạch. Những cuộc tấn công nhỏ bắt đầu diễn ra, gây rối loạn cho quân đội của Gia Cát Lượng.
Ở phía đông, trong trại của quân Thục, Gia Cát Lượng đang ngồi trước bàn làm việc, đọc báo cáo từ các tướng lĩnh. Một viên tướng trẻ, Lưu Phong, bước vào với vẻ lo lắng.
“Thưa Thừa tướng,” Lưu Phong nói, “Quân Ngụy đang tấn công liên tục vào các đồn trại nhỏ của chúng ta ở phía đông. Chúng ta có nên tập trung lực lượng để đối phó không?”
Gia Cát Lượng nhíu mày, mắt ông sáng lên với sự nghi ngờ. “Tư Mã Ý không dễ dàng gì hành động như vậy. Đây có thể chỉ là kế sách để đánh lạc hướng chúng ta.”
Lưu Phong tỏ ra lo lắng. “Nhưng thưa Thừa tướng, nếu chúng ta không đối phó kịp thời, có thể mất một số đồn trại quan trọng.”
Gia Cát Lượng đứng dậy, bước đến bàn cờ chiến lược của mình. Ông nhìn chằm chằm vào bản đồ, suy nghĩ một lúc lâu rồi nói. “Chúng ta sẽ tăng cường phòng thủ ở phía đông, nhưng không rút quá nhiều lực lượng. Điều quan trọng là phải xác định được kế hoạch thực sự của Tư Mã Ý.”
Lưu Phong gật đầu và rời khỏi lều để triển khai lệnh. Gia Cát Lượng nhìn theo, lòng đầy lo lắng. Ông biết rằng Tư Mã Ý là một đối thủ không hề dễ dàng, và cuộc chiến này sẽ là một cuộc đấu trí căng thẳng.
Trong khi đó, tại trại quân Ngụy, Tư Mã Ý quan sát những đợt tấn công nhỏ đang diễn ra. Ông nhận được báo cáo từ các tướng lĩnh về tình hình của quân Thục. Một viên tướng, Trương Cáp, bước vào với vẻ mặt hài lòng.
“Thưa Thừa tướng, kế hoạch của chúng ta dường như đang có hiệu quả. Gia Cát Lượng đã tăng cường lực lượng phòng thủ ở phía đông,” Trương Cáp nói.
Tư Mã Ý mỉm cười, gật đầu. “Rất tốt. Bây giờ chúng ta sẽ chuẩn bị cho cuộc tấn công chính ở phía tây. Hãy đảm bảo rằng mọi thứ đều sẵn sàng.”
Trương Cáp cúi đầu và rời đi để thực hiện lệnh. Tư Mã Ý ngồi lại, mắt ông nhìn xa xăm về phía chân trời. Cuộc đối đầu với Gia Cát Lượng đang diễn ra đúng như kế hoạch, nhưng ông biết rằng đây chỉ là bước đầu. Còn nhiều thử thách và mưu kế phải đối phó, và ông sẵn sàng đối mặt với tất cả để bảo vệ đất nước mình.
Ánh mặt trời bắt đầu ló dạng, chiếu sáng trại quân Ngụy. Tư Mã Ý biết rằng ngày mới sẽ mang đến những thử thách mới, và ông chuẩn bị tinh thần để đối đầu với tất cả.