Tử Tù Và Sự Trở Lại - Chương 4
Chương 4: Bóng Ma Quá Khứ
Công Tôn Sách và Triển Chiêu không lãng phí thời gian, lập tức bắt tay vào nhiệm vụ được giao. Triển Chiêu dẫn một đội quân tinh nhuệ đến khu đất phía Bắc thành để điều tra, trong khi Công Tôn Sách nghiên cứu kỹ hơn về vụ tranh chấp đất đai mà Vương Đại đã tham gia.
Khu đất phía Bắc thành là một nơi hoang vắng, bao quanh bởi những dãy núi nhỏ và rừng rậm. Khi đoàn của Triển Chiêu đến nơi, họ nhận thấy khu vực này hoàn toàn không có bóng người, chỉ còn lại những tàn tích của một ngôi làng đã bị bỏ hoang từ lâu.
Triển Chiêu ra lệnh cho các binh sĩ chia nhau ra tìm kiếm manh mối. Anh cảm nhận được sự lạnh lẽo và u ám của khu vực này, như thể nó đang ẩn chứa những bí mật đen tối. Khi anh bước vào một ngôi nhà cũ kỹ bị bỏ hoang, một trong những binh sĩ gọi lớn từ xa:
“Đại nhân Triển Chiêu! Có gì đó ở đây!”
Triển Chiêu vội vàng chạy đến nơi phát hiện. Trước mắt anh là một căn hầm bí mật dưới lòng đất, được che giấu bởi một lớp đá và bụi cây. Lối vào hầm đã bị hư hỏng, nhưng dấu vết cho thấy nó đã được sử dụng không lâu trước đó.
“Có vẻ như ai đó đã cố gắng che giấu điều gì đó ở đây,” Triển Chiêu nhận định. “Chúng ta hãy xuống xem.”
Cùng với vài binh sĩ, Triển Chiêu cẩn thận bước vào căn hầm. Bên trong, họ phát hiện ra một loạt tài liệu cũ và những chiếc rương chứa đựng giấy tờ về các vụ giao dịch đất đai. Đặc biệt, một tấm bản đồ cũ nằm trong một chiếc rương nhỏ, đánh dấu vị trí của khu đất đang tranh chấp. Triển Chiêu lật qua các tài liệu, nhận ra tên của một số người có liên quan đến vụ tranh chấp, trong đó có Trương Thừa Đức và một số quan chức khác.
“Những tài liệu này có thể là bằng chứng về âm mưu đứng sau vụ tranh chấp,” Triển Chiêu nói với các binh sĩ. “Chúng ta cần mang chúng về phủ Khai Phong để Bao đại nhân xem xét.”
Trong khi đó, tại phủ Khai Phong, Công Tôn Sách cũng không ngừng điều tra. Anh tìm kiếm thông tin từ các nhân chứng sống sót, những người từng biết đến Vương Đại và những giao dịch mờ ám xung quanh vụ tranh chấp đất đai. Một người đàn ông lớn tuổi, một cựu quan chức về hưu, đã đến gặp Công Tôn với một câu chuyện đầy kịch tính.
“Thưa Công Tôn tiên sinh,” người đàn ông mở lời, “Tôi biết một số điều về vụ tranh chấp đất đai đó. Vương Đại thực sự không phải là kẻ cầm đầu. Hắn chỉ là một con tốt trong tay một người khác, kẻ đã sử dụng hắn để loại bỏ những ai cản đường.”
Công Tôn Sách nghiêm nghị hỏi: “Người đó là ai? Hắn còn sống không?”
Người đàn ông lắc đầu, nét mặt căng thẳng: “Tôi không biết hắn là ai, nhưng tôi biết rằng hắn có sức ảnh hưởng lớn trong triều đình. Hắn đã mua chuộc nhiều quan chức và thương nhân để đạt được mục đích. Tôi từng nghe nói rằng hắn có liên quan đến Trương Thừa Đức, và cũng có thể liên quan đến cái chết của Vương Đại.”
Công Tôn Sách cảm thấy rằng mình đang tiến gần hơn đến sự thật. Anh gật đầu cảm ơn người đàn ông và tiếp tục lục tìm thông tin trong các tài liệu mà Triển Chiêu đã mang về từ khu đất phía Bắc thành.
Đêm hôm đó, Công Tôn Sách thức khuya để sắp xếp và phân tích các tài liệu. Anh không thể rời mắt khỏi tấm bản đồ cũ, nơi đánh dấu rõ ràng vị trí của khu đất đang tranh chấp và những người đã từng sở hữu nó. Tên của Trương Thừa Đức xuất hiện nhiều lần, nhưng còn một cái tên khác, một người đàn ông bí ẩn, được ghi chú là “Người môi giới” – một kẻ có ảnh hưởng lớn trong việc chuyển nhượng đất đai.
“Người môi giới này chính là mấu chốt của vụ án,” Công Tôn Sách lẩm bẩm. “Hắn có thể là kẻ đã thuê Vương Đại và cũng có thể là kẻ đứng sau các vụ giết người.”
Sáng hôm sau, khi ánh sáng đầu tiên của ngày mới chiếu rọi lên phủ Khai Phong, Công Tôn Sách mang tất cả những gì anh đã phát hiện đến gặp Bao Thanh Thiên. Triển Chiêu cũng có mặt, với những tài liệu từ căn hầm bí mật.
Bao Thanh Thiên nghe báo cáo từ cả hai, khuôn mặt ông trở nên nghiêm trọng. “Nếu những gì các ngươi tìm thấy là sự thật, thì vụ án này không chỉ là một loạt các vụ giết người đơn giản, mà là một âm mưu có thể chấn động cả triều đình.”
Công Tôn Sách gật đầu: “Đại nhân, chúng ta cần tìm ra ‘Người môi giới’ và đối chất với hắn. Chỉ có hắn mới có thể cung cấp cho chúng ta câu trả lời về việc ai đã thuê Vương Đại và tại sao những vụ giết người lại tiếp diễn.”
Bao Thanh Thiên đồng ý, ông đứng dậy ra lệnh: “Triển Chiêu, ngươi hãy sử dụng tất cả nguồn lực để tìm ra kẻ này. Chúng ta cần phải bắt hắn trước khi hắn kịp gây ra thêm bất kỳ tội ác nào.”
Triển Chiêu lập tức nhận lệnh và rời đi. Bao Thanh Thiên quay sang Công Tôn Sách, ánh mắt ông ánh lên sự kiên định. “Chúng ta đang tiến gần đến sự thật, nhưng cũng càng gần với nguy hiểm. Kẻ đứng sau vụ án này không chỉ là một tội phạm thông thường, mà là một kẻ có thể ảnh hưởng đến toàn bộ thành phố này. Ta không thể để hắn tiếp tục tác oai tác quái.”
Công Tôn Sách gật đầu, cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng trong không khí. Họ đã chạm đến tận cùng của âm mưu, nhưng cũng nhận ra rằng kẻ thù mà họ đối mặt không hề đơn giản. Vụ án này đã vượt xa khỏi tầm thường, trở thành một cuộc chiến sinh tử giữa công lý và bóng tối.
Chương này tiếp tục đào sâu vào những bí ẩn và mối liên hệ phức tạp của vụ án, đồng thời giới thiệu một nhân vật bí ẩn mới, kẻ có thể là trung tâm của mọi âm mưu. Tình tiết càng trở nên căng thẳng, và cuộc truy lùng kẻ thủ ác đang dần đến hồi gay cấn.