Tử Tù Và Sự Trở Lại - Chương 9
Chương 9: Công Lý Được Thực Thi
Với việc Vương Đại nhân bị bắt và các bằng chứng được công khai, một cuộc xét xử nhanh chóng được tổ chức tại phủ Khai Phong. Tin tức về vụ án lớn này đã lan khắp Biện Kinh, khiến dân chúng vừa kinh ngạc vừa thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng công lý sẽ được thực thi. Nhưng không ai biết rằng, sâu trong lòng triều đình, vẫn còn nhiều kẻ đồng lõa với Vương Đại nhân đang lo sợ cho số phận của mình.
Ngày xét xử đến, toàn bộ phủ Khai Phong đông nghịt người. Dân chúng tụ tập đông đảo bên ngoài, họ bàn tán sôi nổi về những gì sắp diễn ra. Trong đại sảnh, Bao Thanh Thiên ngồi trên ghế thẩm phán, nét mặt ông uy nghiêm và không khoan nhượng. Vương Đại nhân bị đưa vào, tay chân bị xích lại, nhưng đôi mắt hắn vẫn ánh lên sự thách thức.
“Vương Đại nhân,” Bao Thanh Thiên bắt đầu, giọng ông vang dội khắp phòng xét xử. “Ngươi bị buộc tội tổ chức và thực hiện các vụ giết người để phục vụ cho âm mưu riêng của mình. Ngươi đã lợi dụng quyền lực để hãm hại những người vô tội, nhằm che đậy những giao dịch đất đai phi pháp và những âm mưu tàn ác. Ngươi có gì để tự bào chữa trước các bằng chứng không thể chối cãi này?”
Vương Đại nhân nhìn Bao Thanh Thiên, rồi quay sang đám đông trong phòng xét xử, nở một nụ cười gượng gạo. “Bao đại nhân, ngài quả là tài giỏi. Nhưng ngài cũng chỉ là một con người. Ngài có thể buộc tội ta, nhưng ngài không thể chống lại cả một hệ thống đã tồn tại hàng chục năm nay. Công lý mà ngài tin tưởng, thực chất chỉ là một tấm màn che đậy cho những trò chơi quyền lực đằng sau.”
Bao Thanh Thiên giữ bình tĩnh, ánh mắt ông trở nên lạnh lùng. “Công lý không phải là một trò chơi quyền lực, mà là sự thật và lẽ phải. Ngươi đã sử dụng quyền lực của mình để thao túng, nhưng ngươi đã đánh giá thấp sức mạnh của sự thật. Ngươi đã bị lật tẩy, và giờ đây, ngươi phải đối mặt với hậu quả của những tội ác mà ngươi đã gây ra.”
Công Tôn Sách bước lên, giơ cao các bằng chứng gồm tài liệu giao dịch đất đai, lời khai của những nhân chứng còn sống sót, và cả lời thú tội của tay sai Vương Đại nhân. Tất cả đều chứng minh rõ ràng Vương Đại nhân đã phạm phải những tội ác không thể tha thứ.
Trong phòng xét xử, không khí trở nên căng thẳng khi từng bằng chứng được đưa ra. Dân chúng thì thầm với nhau, ai nấy đều ngạc nhiên và phẫn nộ trước những hành động tàn ác của Vương Đại nhân. Họ không thể tin rằng một quan chức cao cấp lại có thể tham gia vào một âm mưu đen tối như vậy.
Triển Chiêu đứng bên cạnh, ánh mắt anh không rời khỏi Vương Đại nhân, sẵn sàng hành động nếu hắn có bất kỳ động thái nào. Nhưng Vương Đại nhân biết rằng mọi thứ đã kết thúc. Hắn không còn gì để bào chữa, và cũng không còn đường lui. Hắn chỉ có thể im lặng chấp nhận số phận của mình.
Sau khi tất cả các bằng chứng được trình bày, Bao Thanh Thiên đứng lên, giọng nói của ông đầy uy lực và kiên quyết. “Vương Đại nhân, ngươi đã phạm phải những tội ác tày trời, và giờ đây ngươi sẽ phải đối mặt với hình phạt xứng đáng. Theo luật pháp của triều đình, ngươi bị kết án tử hình. Tất cả những tài sản phi pháp của ngươi sẽ bị tịch thu và phân phát cho dân chúng.”
Lời tuyên án của Bao Thanh Thiên vang lên như tiếng sấm, khiến cả phòng xét xử rúng động. Vương Đại nhân cuối cùng đã bị đưa ra ngoài để thi hành án. Nhưng khi hắn bước ra khỏi phòng xét xử, một nụ cười kỳ lạ thoáng hiện trên khuôn mặt hắn.
Hắn quay lại nhìn Bao Thanh Thiên, giọng nói đầy ngạo mạn: “Ngươi có thể giết ta, nhưng ngươi sẽ không bao giờ diệt trừ được tất cả những kẻ giống ta. Chúng ta sẽ luôn tồn tại trong bóng tối, và ngươi sẽ không bao giờ thấy được tất cả.”
Bao Thanh Thiên không đáp lại, chỉ nhìn Vương Đại nhân một cách bình thản. Ông biết rằng lời của hắn chỉ là sự chống cự cuối cùng của một kẻ đã bị dồn vào đường cùng. Ông cũng biết rằng cuộc chiến chống lại cái ác không bao giờ kết thúc, nhưng ông luôn sẵn sàng đối mặt với nó.
Khi Vương Đại nhân bị giải đi, Bao Thanh Thiên quay lại nhìn dân chúng đang tụ tập bên ngoài. Ông bước ra, đứng trên bậc thềm cao, nói với họ bằng giọng nói đầy uy lực và sự quyết tâm.
“Công lý đã được thực thi hôm nay,” Bao Thanh Thiên tuyên bố. “Nhưng công lý không chỉ là việc trừng phạt những kẻ có tội, mà còn là việc bảo vệ những người vô tội và duy trì sự bình an cho đất nước. Chúng ta phải luôn cảnh giác, vì cái ác có thể ẩn nấp ở bất kỳ đâu, ngay cả trong những nơi quyền lực nhất. Và chúng ta, với sức mạnh của sự thật và lòng kiên định, sẽ không bao giờ ngừng đấu tranh để bảo vệ công lý.”
Lời của Bao Thanh Thiên khiến dân chúng cảm thấy an lòng. Họ biết rằng, dù có bao nhiêu thử thách và hiểm nguy, Bao Thanh Thiên sẽ luôn đứng về phía họ, bảo vệ họ khỏi những kẻ ác độc và mang lại công lý cho tất cả.
Buổi chiều hôm đó, khi ánh hoàng hôn buông xuống Biện Kinh, phủ Khai Phong trở nên yên tĩnh hơn. Bao Thanh Thiên, Công Tôn Sách và Triển Chiêu ngồi lại với nhau, uống trà và nói chuyện về những gì đã xảy ra.
“Chúng ta đã đi được một chặng đường dài,” Công Tôn Sách nói, đôi mắt anh ánh lên sự kiên định. “Nhưng có lẽ đây chỉ là sự khởi đầu cho nhiều cuộc chiến khác trong tương lai.”
Triển Chiêu gật đầu, ánh mắt anh lộ vẻ quyết tâm. “Chúng ta sẽ luôn sẵn sàng, dù phải đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào.”
Bao Thanh Thiên mỉm cười, cảm thấy một niềm tin mạnh mẽ trong lòng. “Đúng vậy. Công lý không bao giờ dừng lại. Chúng ta sẽ tiếp tục hành trình của mình, bảo vệ sự thật và mang lại bình an cho đất nước.”
Và như thế, dưới ánh hoàng hôn, một chương mới của cuộc hành trình đã bắt đầu. Bao Thanh Thiên biết rằng cuộc chiến chống lại cái ác sẽ không bao giờ kết thúc, nhưng ông cũng biết rằng, với những người đồng hành trung thành, ông sẽ luôn có sức mạnh để đối mặt với mọi thách thức.
Chương này đánh dấu sự kết thúc của cuộc xét xử và sự trừng phạt đối với Vương Đại nhân, kẻ chủ mưu đứng sau các vụ giết người. Công lý được thực thi, nhưng cũng mở ra những thử thách mới trong cuộc hành trình bảo vệ sự thật và bình an cho đất nước. Tinh thần kiên định và lòng quyết tâm của Bao Thanh Thiên cùng các thuộc hạ là nguồn cảm hứng cho sự tiếp tục đấu tranh vì công lý.