Tương Lai Không Có Ánh Sáng Mặt Trời - Chương 1
Chương 1: Từ Hiện Tại Đến Tương Lai
Ethan đang tập trung làm việc trong phòng thí nghiệm của mình, nơi ánh sáng huỳnh quang mờ ảo rọi xuống các thiết bị hiện đại. Trên bàn làm việc, một thiết bị thí nghiệm phức tạp đang hoạt động, phát ra những tia sáng lấp lánh khi Ethan điều chỉnh các thông số.
“Chỉ còn một chút nữa thôi,” Ethan tự nhủ, mồ hôi chảy dài trên trán anh. Anh vừa hoàn thành việc điều chỉnh thiết bị để kiểm tra phản ứng của các hạt năng lượng trong một cơn bão điện từ giả lập.
Đột nhiên, phòng thí nghiệm rung lên dữ dội. Những ánh sáng trên thiết bị chớp tắt, và tiếng ồn của máy móc tăng lên. Ethan cảm thấy mình bị hút vào một cơn lốc ánh sáng, những tia sáng lóe lên như những tia chớp từ bầu trời. Anh chưa kịp phản ứng thì mọi thứ xung quanh anh trở nên mờ nhạt và hỗn loạn.
Khi Ethan tỉnh dậy, anh cảm thấy mình nằm trên mặt đất lạnh lẽo. Mở mắt ra, anh thấy mình không còn ở phòng thí nghiệm nữa. Xung quanh là một cảnh tượng kỳ lạ: thành phố tối tăm với ánh sáng nhân tạo chiếu sáng từ những cột đèn khổng lồ. Những tòa nhà cao chọc trời như những cái bút chì khổng lồ, nhưng không có chút ánh sáng tự nhiên nào.
“Ethan! Bạn có sao không?” Một giọng nói vang lên, và Ethan thấy một người đàn ông đang đứng bên cạnh anh. Người đàn ông có mái tóc bạc và bộ trang phục tương lai.
“Chuyện gì đang xảy ra?” Ethan hỏi, cố gắng đứng dậy. Anh cảm thấy choáng váng và nhức đầu.
“Chúng tôi đã thấy bạn xuất hiện từ một cơn lốc ánh sáng,” người đàn ông giải thích. “Tôi là Marcus, một kỹ sư ánh sáng. Bạn không thuộc về thời đại này, phải không?”
Ethan nhìn xung quanh, nhận ra rằng không có ánh sáng mặt trời. “Đây là đâu? Tại sao không có ánh sáng mặt trời?”
Marcus thở dài. “Đây là thế giới của chúng tôi, nhiều thế kỷ sau thời của bạn. Mặt trời đã bị che khuất bởi lớp bụi dày đặc do các vụ thử nghiệm công nghiệp khổng lồ và thiên tai. Chúng tôi phải sống dưới ánh sáng nhân tạo suốt nhiều thế hệ.”
Ethan nhìn lên những đèn chiếu sáng lớn trên bầu trời nhân tạo. “Nhưng làm sao có thể sống mà không có ánh sáng mặt trời? Điều này không thể bình thường được.”
“Chúng tôi đã học cách sống với ánh sáng nhân tạo,” Marcus nói. “Tuy nhiên, nó có ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe và tâm lý của con người. Bạn có thể cảm thấy khá lạ lẫm lúc đầu.”
Khi họ bước vào một trạm xe điện, Ethan không thể không cảm thấy sự khác biệt rõ rệt giữa thế giới này và thế giới mà anh biết. Thành phố trông giống như một thế giới hư cấu, với các công trình kiến trúc kỳ lạ và ánh sáng nhân tạo lấp lánh. Những người dân đi lại với vẻ mặt u sầu, ánh sáng nhân tạo phản chiếu lên mặt họ.
“Chúng tôi có một phòng thí nghiệm nghiên cứu về ảnh hưởng của ánh sáng nhân tạo. Bạn có thể muốn đến đó để hiểu rõ hơn về tình hình,” Marcus gợi ý khi họ đến nơi.
Khi đến phòng thí nghiệm, Ethan bị ấn tượng bởi những thiết bị và công nghệ hiện đại. Một nhóm các nhà nghiên cứu đang làm việc trên các mô hình ánh sáng và phân tích dữ liệu. Một phụ nữ trẻ tuổi với mái tóc đỏ, tên là Lisa, đang nghiên cứu một màn hình hiển thị số liệu.
“Lisa, đây là Ethan, một người từ quá khứ,” Marcus giới thiệu.
Lisa ngẩng lên và nhìn Ethan với sự tò mò. “Một người từ quá khứ? Đúng là điều không thể tin nổi. Hãy cho chúng tôi biết bạn cảm thấy thế nào.”
Ethan kể lại về sự kiện cơn bão điện từ và sự chuyển giao đến tương lai. Lisa và Marcus lắng nghe chăm chú, và sau đó Lisa nói, “Chúng tôi có thể sẽ cần sự giúp đỡ của bạn. Những thiết bị của bạn có thể cung cấp thông tin quý giá cho chúng tôi trong việc tìm hiểu tình trạng hiện tại.”
Ethan cảm thấy có phần hồi hộp nhưng cũng rất háo hức. “Tôi sẽ giúp bất cứ cách nào tôi có thể.”
Khi Ethan bắt đầu làm quen với công việc trong phòng thí nghiệm, anh không thể không nghĩ về cách làm sao để có thể giúp thế giới này. Anh cảm thấy rằng mình đã được chọn để đóng một vai trò quan trọng trong việc thay đổi tương lai.
Chương 1 kết thúc với Ethan chuẩn bị cho cuộc hành trình mới trong một thế giới không có ánh sáng mặt trời, và sự tò mò và quyết tâm của anh về việc tìm hiểu và giải quyết vấn đề này ngày càng lớn hơn.