Tương Lai Không Có Cây Xanh - Chương 1
Chương 1: Sự chuyển đổi bất ngờ
Nguyễn Minh bước vào phòng thí nghiệm, cảm giác hồi hộp và lo lắng tràn ngập trong lòng. Anh nhìn xung quanh, thấy các nhà khoa học khác đang bận rộn với công việc của mình. Hôm nay là ngày đặc biệt, ngày thử nghiệm đầu tiên về dịch chuyển thời gian.
“Nguyễn Minh, chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Tiến sĩ Hoàng, trưởng nhóm nghiên cứu, hỏi.
“Dạ, em đã sẵn sàng, thưa tiến sĩ,” Minh trả lời, giọng đầy quyết tâm. Anh đã dành nhiều năm nghiên cứu về môi trường và các biện pháp bảo vệ cây xanh, và hôm nay anh muốn thử nghiệm một công nghệ mới có thể thay đổi tương lai.
“Được rồi, hãy bước vào buồng dịch chuyển,” Tiến sĩ Hoàng nói.
Minh bước vào buồng dịch chuyển, hít một hơi thật sâu. Các kỹ sư bắt đầu khởi động máy móc, các đèn báo sáng lên và tiếng ồn từ máy móc bắt đầu tăng lên. Minh cảm thấy cơ thể mình như bị cuốn vào một cơn lốc, mọi thứ trở nên mờ ảo và cuối cùng anh mất đi ý thức.
Khi Minh tỉnh dậy, anh thấy mình nằm trên một con đường lát đá hiện đại, xung quanh là những tòa nhà cao tầng sáng rực ánh đèn. Anh cảm thấy đau đầu và chóng mặt, nhưng cố gắng ngồi dậy.
“Đây là đâu?” Minh tự hỏi, nhìn quanh và nhận ra không có một bóng cây nào.
Một người đàn ông trung niên đi ngang qua, nhìn thấy Minh đang ngồi trên đường. Ông ta dừng lại và tiến lại gần.
“Anh ổn chứ?” ông ta hỏi.
Minh cố gắng đứng dậy và đáp, “Tôi không biết mình đang ở đâu. Đây là thành phố nào vậy?”
“Đây là New Hanoi, năm 2142,” ông ta trả lời, đôi mắt đầy ngạc nhiên.
Minh choáng váng. “2142? Không thể nào! Tôi chỉ vừa rời khỏi năm 2024.”
Người đàn ông nhíu mày, “Anh nói gì vậy? Anh bị thương hay gì sao?”
Minh lắc đầu, “Tôi tham gia một thí nghiệm dịch chuyển thời gian, và giờ tôi ở đây.”
Người đàn ông nhìn Minh một lúc, rồi nói, “Có lẽ anh nên gặp nhóm nghiên cứu về thời gian. Họ có thể giúp anh hiểu rõ hơn về tình hình của mình. Tôi tên là Lâm, theo tôi.”
Lâm dẫn Minh đi qua các con phố hiện đại, đến một tòa nhà lớn với biểu tượng của một tổ chức nghiên cứu khoa học. Họ bước vào bên trong, nơi mà các nhà khoa học đang bận rộn làm việc.
“Đây là Nguyễn Minh, anh ta cần giúp đỡ,” Lâm nói với một nhà khoa học trẻ tuổi, người ngay lập tức nhận ra tình hình.
“Chào anh, tôi là tiến sĩ Thu,” cô nói, bắt tay Minh. “Anh có thể kể lại chi tiết chuyện gì đã xảy ra không?”
Minh kể lại toàn bộ sự việc, từ thí nghiệm ở năm 2024 đến việc tỉnh dậy ở New Hanoi. Tiến sĩ Thu lắng nghe chăm chú và gật đầu.
“Điều này thật kỳ lạ,” cô nói. “Chúng tôi đã từng nghe về các thí nghiệm dịch chuyển thời gian, nhưng chưa ai từng đến từ quá khứ xa như vậy.”
“Nhưng điều làm tôi lo lắng nhất là sự biến mất của cây xanh,” Minh nói. “Làm sao mà một thành phố lại không có một cái cây nào?”
Tiến sĩ Thu thở dài, “Đó là một câu chuyện dài và buồn. Cây xanh đã biến mất từ nhiều thập kỷ trước do biến đổi khí hậu và ô nhiễm. Chúng tôi phải dựa vào công nghệ để duy trì không khí sạch.”
Minh cảm thấy trái tim mình đau nhói. Anh biết rằng mình phải làm gì đó để thay đổi tình hình này. “Tôi muốn giúp đỡ. Tôi muốn tìm cách phục hồi cây xanh.”
Tiến sĩ Thu mỉm cười, “Chúng tôi cần tất cả sự giúp đỡ có thể. Nhưng trước tiên, hãy để tôi đưa anh đến chỗ ở và nghỉ ngơi một chút. Chúng ta sẽ nói chuyện thêm sau.”
Minh gật đầu, cảm thấy lòng quyết tâm trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Anh biết rằng mình đã được đưa đến đây không phải ngẫu nhiên. Đây là cơ hội để anh thay đổi tương lai, để cứu lấy màu xanh của trái đất.
Đêm đó, khi Minh nằm trên giường trong căn phòng nhỏ của mình, anh suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Anh không biết điều gì đang chờ đợi mình phía trước, nhưng anh biết rằng mình sẽ không từ bỏ. Anh sẽ tìm mọi cách để mang cây xanh trở lại, để cứu lấy tương lai của loài người.