Tương Lai Không Có Công Nghệ - Chương 2
Chương 2: Bừng tỉnh trong thế giới mới
Minh cố gắng giữ bình tĩnh khi nghe những lời giải thích từ người đàn ông lớn tuổi. Anh nhận ra rằng điều quan trọng nhất lúc này là hiểu rõ hoàn cảnh mình đang gặp phải.
“Ông có thể cho tôi biết đây là đâu không? Và tôi có thể tìm sự giúp đỡ từ ai?” Minh hỏi, ánh mắt vẫn đầy lo lắng.
Người đàn ông gật đầu và giới thiệu: “Tôi là Lâm, trưởng nhóm ở đây. Chúng tôi sống trong một cộng đồng nhỏ tên là Bình An, cách đây vài dặm. Hãy đi cùng chúng tôi, tôi sẽ giải thích thêm khi chúng ta đến đó.”
Minh miễn cưỡng đồng ý và theo chân nhóm người qua những con đường mòn nhỏ trong rừng. Càng đi sâu vào rừng, Minh càng cảm thấy ngạc nhiên về sự phong phú và tươi đẹp của thiên nhiên nơi đây. Cuối cùng, họ đến một khu vực mở ra trước mắt Minh là một ngôi làng nhỏ, hòa mình giữa thiên nhiên.
Những ngôi nhà bằng gỗ đơn giản nằm rải rác xung quanh, trẻ con đang chơi đùa và người lớn đang làm việc trên cánh đồng hoặc chăm sóc vườn rau. Minh cảm thấy một sự yên bình khó tả, hoàn toàn trái ngược với nhịp sống vội vã mà anh từng biết.
Lâm dẫn Minh đến một ngôi nhà lớn nhất trong làng. “Đây là nơi chúng tôi họp và cũng là nơi tôi sống. Hãy vào trong, chúng ta có thể nói chuyện thoải mái hơn,” ông mời Minh vào nhà.
Minh ngồi xuống trên chiếc ghế gỗ đơn giản, trước mặt là một bàn ăn với nhiều loại trái cây tươi ngon. Lâm ngồi đối diện, ánh mắt trầm ngâm.
“Minh, tôi biết anh có nhiều câu hỏi. Nhưng trước hết, hãy ăn chút gì đó, anh trông khá mệt mỏi,” Lâm nói, đẩy đĩa trái cây về phía Minh.
Minh nhận lấy và ăn một vài miếng, cảm thấy sức lực dần trở lại. “Cảm ơn ông, tôi cảm thấy tốt hơn rồi. Ông có thể kể cho tôi nghe về nơi này không? Làm thế nào mà công nghệ lại biến mất hoàn toàn?”
Lâm thở dài và bắt đầu kể: “Cách đây nhiều thế kỷ, thế giới đã trải qua một cuộc khủng hoảng lớn về môi trường và xã hội. Công nghệ phát triển quá nhanh mà con người không kịp thích nghi. Nhiều thảm họa đã xảy ra, và cuối cùng, nhân loại phải đưa ra một quyết định quan trọng: từ bỏ công nghệ và trở lại cuộc sống gần gũi với thiên nhiên.”
“Chúng tôi đã xây dựng lại từ đầu, học cách sống hòa hợp với môi trường, và dần dần quên đi công nghệ. Những kiến thức về công nghệ được ghi chép lại trong sách cổ và chỉ một số ít người biết đến. Chúng tôi tin rằng việc sống gần gũi với thiên nhiên sẽ mang lại hạnh phúc và sự bền vững lâu dài.”
Minh lắng nghe câu chuyện với sự ngạc nhiên và tò mò. “Vậy, không có ai trong làng này biết về công nghệ hiện đại sao?”
“Đúng vậy,” Lâm gật đầu. “Chúng tôi đã từ bỏ tất cả. Nhưng có một ngôi đền cổ trong rừng, nơi lưu giữ những kiến thức cũ. Có thể đó là nơi mà anh sẽ tìm thấy câu trả lời cho mình.”
Minh cảm thấy có một tia hy vọng lóe lên. “Ông có thể dẫn tôi đến đó không?”
Lâm nhìn Minh với ánh mắt đầy sự thấu hiểu. “Được, nhưng không dễ dàng đâu. Ngôi đền được bảo vệ bởi nhiều cạm bẫy và thử thách. Chúng tôi sẽ cần chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi bắt đầu hành trình.”
Minh cảm thấy quyết tâm hơn bao giờ hết. Anh biết rằng đây có thể là cơ hội duy nhất để tìm hiểu về sự cố đã đưa anh đến đây và có thể tìm cách quay trở về.
Kết thúc chương 2, Minh bắt đầu hiểu rõ hơn về thế giới mới mà anh bị đưa đến. Anh chuẩn bị cho một cuộc hành trình đầy thử thách để khám phá ngôi đền cổ, nơi có thể chứa đựng những kiến thức giúp anh trở về. Liệu Minh có thể vượt qua những khó khăn và tìm ra sự thật?