Tương Lai Không Có Công Nghệ - Chương 3
Chương 3: Cuộc sống không công nghệ
Trong những ngày tiếp theo, Minh bắt đầu làm quen với cuộc sống tại làng Bình An. Anh được sắp xếp ở cùng với một gia đình trong làng, gia đình của ông Lâm. Họ rất thân thiện và giúp đỡ Minh trong việc học hỏi các kỹ năng cơ bản để sống hòa hợp với thiên nhiên.
Buổi sáng đầu tiên, Minh được gọi dậy sớm để cùng tham gia vào các công việc trong làng. Anh gặp Mai, con gái của ông Lâm, người sẽ hướng dẫn anh trong những ngày đầu tiên.
“Chào anh Minh, hôm nay chúng ta sẽ đi thu hoạch rau. Em sẽ chỉ cho anh cách làm,” Mai nói với giọng nói ngọt ngào nhưng cũng rất dứt khoát.
“Chào Mai, cảm ơn em đã giúp đỡ. Anh chưa từng làm việc này trước đây, chắc sẽ hơi lóng ngóng,” Minh cười đáp lại, cảm thấy hơi lúng túng.
Họ cùng nhau ra vườn, nơi có nhiều loại rau xanh mướt. Mai hướng dẫn Minh cách nhận biết rau đã chín, cách thu hoạch và chăm sóc cây trồng. Minh cảm thấy ngạc nhiên về sự tỉ mỉ và kiến thức của Mai.
“Mai, em làm việc này hàng ngày sao?” Minh hỏi khi họ đang thu hoạch rau.
“Đúng vậy, đây là công việc hàng ngày của chúng em. Không có công nghệ, mọi thứ đều dựa vào lao động tay chân và sự hiểu biết về thiên nhiên,” Mai trả lời, ánh mắt sáng lên khi nói về công việc của mình.
Minh cảm thấy khâm phục sự kiên trì và tinh thần làm việc của những người ở đây. Họ không chỉ làm việc vì sinh kế mà còn vì tình yêu và sự tôn trọng dành cho thiên nhiên.
Trong buổi tối, cả làng tụ tập quanh lửa trại để ăn tối và chia sẻ câu chuyện. Minh ngồi giữa vòng tròn, lắng nghe những câu chuyện về cuộc sống trước đây và cách mà họ đã vượt qua những khó khăn để xây dựng lại từ đầu.
“Minh, anh có nhớ gì về cuộc sống trước khi anh đến đây không?” Lâm hỏi, ánh mắt hướng về Minh.
“Rất nhiều. Chúng tôi có mọi thứ từ máy móc hiện đại đến công nghệ tiên tiến. Nhưng đôi khi, tôi cảm thấy chúng tôi đã đánh mất một điều gì đó quan trọng,” Minh trả lời, nhớ lại những ngày tháng căng thẳng trong công việc và nhịp sống hối hả.
“Đó chính là lý do chúng tôi chọn cuộc sống này. Không chỉ để bảo vệ môi trường mà còn để tìm lại sự cân bằng và hạnh phúc thực sự,” Lâm nói, giọng điệu trầm ấm và đầy sự hiểu biết.
Minh cảm thấy có một sự kết nối đặc biệt với những người ở đây. Anh bắt đầu hiểu rằng cuộc sống không công nghệ không chỉ là một lựa chọn bắt buộc mà còn là một cách sống có ý nghĩa sâu sắc.
Một ngày nọ, khi Minh đang giúp Mai chăm sóc vườn rau, anh hỏi cô về ngôi đền cổ mà Lâm đã nhắc đến.
“Mai, em có thể kể cho anh nghe thêm về ngôi đền cổ không? Ông Lâm nói đó là nơi lưu giữ những kiến thức cũ,” Minh hỏi, ánh mắt đầy sự tò mò.
“Ngôi đền nằm sâu trong rừng, rất ít người trong làng biết đến. Nó được bảo vệ bởi những thử thách và cạm bẫy. Nhưng em nghĩ anh có thể vượt qua nếu anh thực sự quyết tâm,” Mai đáp, ánh mắt cô sáng lên với niềm tin vào khả năng của Minh.
“Anh sẽ cố gắng. Anh cần biết sự thật và có thể tìm cách trở về. Nhưng trước hết, anh cần học hỏi và chuẩn bị thật kỹ lưỡng,” Minh nói, cảm thấy quyết tâm và sẵn sàng cho những thử thách phía trước.
Kết thúc chương 3, Minh đã bắt đầu thích nghi với cuộc sống không công nghệ và tìm thấy sự bình yên trong đó. Anh cảm thấy quyết tâm hơn bao giờ hết để khám phá ngôi đền cổ và tìm ra sự thật về sự cố đã đưa anh đến đây. Hành trình phía trước còn đầy thử thách, nhưng Minh tin rằng anh có thể vượt qua với sự giúp đỡ của những người bạn mới.