Tương Lai Không Có Công Nghệ - Chương 4
Chương 4: Thích nghi với cuộc sống mới
Minh dần quen với nhịp sống mới tại làng Bình An. Mỗi ngày đều bắt đầu với những công việc đơn giản nhưng ý nghĩa: thu hoạch rau, chăm sóc cây trồng, và tham gia các hoạt động cộng đồng. Anh cảm thấy mình hòa nhập dần vào cuộc sống không công nghệ này, học được cách sống hòa hợp với thiên nhiên và cộng đồng xung quanh.
Một buổi sáng, khi Minh đang cùng Mai làm việc trong vườn, anh quyết định hỏi thêm về những kỹ năng sinh tồn mà anh cần biết trước khi bước vào hành trình khám phá ngôi đền cổ.
“Mai, em nghĩ anh còn cần học những gì nữa để có thể vượt qua thử thách ở ngôi đền?” Minh hỏi khi đang cắt tỉa cây.
Mai ngừng lại, suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Anh cần học cách tìm thức ăn trong rừng, cách sử dụng thảo dược để chữa bệnh, và cách đối phó với các loài động vật hoang dã. Em và mọi người sẽ giúp anh.”
Trong những tuần tiếp theo, Mai và các thành viên trong làng dạy Minh cách nhận biết các loại cây cỏ có thể ăn được và những loại thảo dược có tác dụng chữa bệnh. Minh cũng học cách làm bẫy và săn bắt, cách xây dựng nơi trú ẩn tạm thời, và cách đối phó với các tình huống nguy hiểm.
Một buổi tối, khi cả làng tụ tập quanh lửa trại, Minh được nghe thêm nhiều câu chuyện về ngôi đền cổ từ những người lớn tuổi.
“Ngôi đền đó đã tồn tại từ rất lâu, trước cả khi chúng tôi từ bỏ công nghệ,” một người đàn ông lớn tuổi nói. “Nó được xây dựng như một nơi lưu giữ tri thức và bảo vệ những giá trị cổ xưa.”
“Có lẽ những thử thách ở đó không chỉ đòi hỏi sức mạnh mà còn cần sự khéo léo và trí tuệ,” một người phụ nữ khác thêm vào. “Chúng ta phải luôn sẵn sàng đối mặt với những điều bất ngờ.”
Minh lắng nghe và ghi nhớ từng chi tiết. Anh cảm thấy mình đã sẵn sàng, nhưng vẫn còn một chút lo lắng về những điều anh sẽ phải đối mặt.
Một ngày nọ, Minh quyết định đến gặp Lâm để thảo luận về kế hoạch khám phá ngôi đền.
“Ông Lâm, tôi đã học hỏi được rất nhiều từ mọi người trong làng. Tôi cảm thấy mình đã sẵn sàng,” Minh nói với giọng đầy quyết tâm.
Lâm nhìn Minh với ánh mắt tán thành. “Anh đã tiến bộ rất nhiều, Minh. Nhưng hãy nhớ, hành trình này không chỉ là về việc khám phá ngôi đền. Nó còn là về việc khám phá bản thân anh, hiểu rõ hơn về cuộc sống và những giá trị thực sự quan trọng.”
Minh gật đầu, cảm nhận sâu sắc những lời nói của Lâm. “Tôi hiểu. Và tôi sẽ nhớ mãi những bài học mà tôi đã học được ở đây.”
Lâm mỉm cười. “Tốt. Vậy chúng ta sẽ bắt đầu hành trình vào ngày mai. Hãy nghỉ ngơi và chuẩn bị kỹ lưỡng.”
Sáng hôm sau, Minh thức dậy sớm, chuẩn bị đầy đủ những vật dụng cần thiết cho cuộc hành trình. Mai và một số người trong làng tiễn anh đến đầu rừng.
“Chúc anh may mắn, Minh. Hãy cẩn thận và nhớ những gì chúng em đã dạy,” Mai nói, ánh mắt chứa đầy sự lo lắng và hy vọng.
Minh mỉm cười, cảm thấy động viên bởi sự quan tâm của mọi người. “Cảm ơn em, Mai. Anh sẽ không làm mọi người thất vọng.”
Với lòng quyết tâm và sự chuẩn bị kỹ lưỡng, Minh bước vào khu rừng, hướng về ngôi đền cổ. Mỗi bước chân đều mang theo sự hy vọng và khát khao tìm ra sự thật, không chỉ về cách trở về hiện tại mà còn về chính bản thân và ý nghĩa của cuộc sống.
Kết thúc chương 4, Minh đã sẵn sàng bước vào hành trình khám phá ngôi đền cổ. Anh không chỉ tìm kiếm cách trở về mà còn muốn hiểu rõ hơn về cuộc sống và những giá trị thực sự. Hành trình phía trước còn đầy thử thách, nhưng Minh tin rằng anh có thể vượt qua với những bài học đã học được từ cuộc sống không công nghệ này.