Tương Lai Không Có Công Nghệ - Chương 5
Chương 5: Tìm kiếm lời giải
Minh bước vào khu rừng với cảm giác hồi hộp và quyết tâm. Anh đã được chuẩn bị kỹ lưỡng cho hành trình này, nhưng không thể tránh khỏi những lo lắng về những thử thách đang chờ đợi phía trước. Những lời dặn dò của Lâm và Mai luôn hiện rõ trong tâm trí, như một nguồn động lực giúp anh vững bước.
Cây cối rậm rạp che khuất ánh sáng mặt trời, tạo nên một không gian âm u và huyền bí. Minh sử dụng những kỹ năng mà anh đã học được để xác định phương hướng và tìm kiếm nguồn thức ăn. Những trái cây dại, các loại rau cỏ và nước từ suối giúp anh duy trì sức lực.
Một buổi chiều, khi Minh đang nghỉ ngơi bên một con suối nhỏ, anh nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng phía sau lưng. Anh quay lại và thấy một người phụ nữ trẻ đứng đó, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy bí ẩn.
“Chào anh,” cô gái nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng vững vàng. “Tôi là Linh. Tôi đã nghe kể về anh từ Lâm và Mai.”
Minh ngạc nhiên nhưng cố giữ bình tĩnh. “Chào Linh. Sao em lại ở đây? Em biết về ngôi đền cổ sao?”
Linh gật đầu. “Đúng vậy. Tôi đã sống trong khu rừng này suốt đời, và tôi biết nhiều về ngôi đền. Tôi có thể giúp anh tìm đường và vượt qua những thử thách.”
Minh cảm thấy nhẹ nhõm khi có người đồng hành. “Cảm ơn em, Linh. Sự giúp đỡ của em thật quý giá.”
Họ bắt đầu hành trình cùng nhau, Linh dẫn Minh qua những con đường mòn nhỏ, băng qua những vùng đất đầy thách thức. Linh chỉ cho Minh cách nhận biết các dấu hiệu tự nhiên và cảnh báo về những nguy hiểm tiềm ẩn. Minh học hỏi rất nhiều từ cô, cảm thấy mình ngày càng trở nên mạnh mẽ và tự tin hơn.
Một buổi tối, khi họ đang ngồi quanh lửa trại, Minh hỏi Linh về quá khứ và lý do cô sống trong khu rừng này.
“Gia đình tôi đã chọn cuộc sống gần gũi với thiên nhiên từ khi tôi còn nhỏ,” Linh kể, ánh mắt xa xăm. “Chúng tôi tin rằng cuộc sống không công nghệ mang lại sự bình yên và hạnh phúc thực sự. Tôi lớn lên với những giá trị đó và quyết định tiếp tục sống theo cách này.”
Minh cảm thấy xúc động trước câu chuyện của Linh. “Em thật dũng cảm và kiên cường. Anh hy vọng sẽ học hỏi được nhiều từ em.”
Linh mỉm cười. “Cảm ơn anh, Minh. Chúng ta đều có những hành trình riêng, nhưng điều quan trọng là tìm thấy ý nghĩa và giá trị trong cuộc sống.”
Ngày hôm sau, họ tiếp tục cuộc hành trình. Sau nhiều giờ leo núi và băng qua những khu vực đầy nguy hiểm, Minh và Linh cuối cùng cũng đến được ngôi đền cổ. Ngôi đền ẩn mình trong một thung lũng nhỏ, được bao phủ bởi cây cối và dây leo, tạo nên một khung cảnh huyền bí và cổ kính.
Minh cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi đứng trước cánh cửa đá khổng lồ của ngôi đền. Anh biết rằng đây là thời điểm quan trọng nhất của hành trình.
“Linh, chúng ta đã đến nơi,” Minh nói, giọng đầy cảm xúc.
“Đúng vậy, Minh. Nhưng thử thách chỉ mới bắt đầu. Anh phải thật cẩn thận và tin tưởng vào bản thân mình,” Linh đáp, ánh mắt nghiêm túc.
Minh gật đầu, hít một hơi sâu và bước tới cánh cửa đá. Anh dùng sức đẩy mạnh, cánh cửa từ từ mở ra, để lộ bên trong là một không gian tối tăm và lạnh lẽo. Minh cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, nhưng anh không chùn bước.
Kết thúc chương 5, Minh đã tìm thấy ngôi đền cổ và chuẩn bị đối mặt với những thử thách bên trong. Anh không chỉ tìm kiếm cách trở về mà còn muốn hiểu rõ hơn về ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Với sự giúp đỡ của Linh, Minh bước vào hành trình đầy khó khăn và bí ẩn, hy vọng sẽ tìm thấy câu trả lời cho tất cả những gì anh đang tìm kiếm.