Tương Lai Không Có Ngôn Ngữ - Chương 1
Chương 1: Bước vào tương lai
Nhân vật chính: Dr. Minh Hà, một nhà ngôn ngữ học tài ba tại một trường đại học danh tiếng, đam mê nghiên cứu về sự tiến hóa của ngôn ngữ.
Đêm đã về khuya, phòng thí nghiệm của Dr. Minh Hà vẫn sáng đèn. Tiếng gõ bàn phím đều đặn vang lên trong không gian tĩnh lặng. Bên cạnh cô là một thiết bị cũ kỹ, bụi bặm, một phát hiện từ cuộc khai quật gần đây.
Dr. Minh Hà nói nhỏ với chính mình, “Thiết bị này trông thật lạ lùng. Không biết nó được dùng để làm gì.”
Cô đã dành cả ngày để tìm hiểu về thiết bị này, nhưng vẫn chưa giải mã được. Quyết định thử nghiệm, cô đặt tay lên thiết bị và nhấn vào nút khởi động. Ngay lập tức, một âm thanh kỳ lạ phát ra từ thiết bị, ánh sáng xanh rực rỡ bao phủ toàn bộ căn phòng.
“Chuyện gì đang xảy ra thế này?” Minh Hà hét lên, cảm thấy mình như bị cuốn vào một cơn lốc xoáy.
Cô cảm nhận được cơ thể mình bị kéo về phía trước, ánh sáng xung quanh trở nên mạnh hơn. Mọi thứ xung quanh cô biến mất trong chớp mắt.
Minh Hà tỉnh dậy, đầu óc quay cuồng và mắt mở ra nhìn thấy một bầu trời xa lạ. Cô ngồi dậy, cảm nhận được đất cát dưới tay. Xung quanh cô là một thế giới hoàn toàn mới, không giống với bất cứ nơi nào cô từng biết.
“Có ai ở đây không?” Minh Hà hét lên, nhưng chỉ có tiếng vọng lại từ những tòa nhà xa lạ.
Cô đứng dậy, quyết định tìm hiểu xung quanh. Bỗng nhiên, cô nhìn thấy một nhóm người đang tiến về phía cô. Họ mặc quần áo kỳ lạ và có vẻ như không sử dụng ngôn ngữ. Thay vào đó, họ giao tiếp với nhau bằng những cử chỉ và ánh mắt.
Một người đàn ông trẻ tuổi trong nhóm bước tới, nhìn Minh Hà với vẻ tò mò. Anh ta ra hiệu bằng tay, cố gắng truyền đạt điều gì đó.
Minh Hà lắc đầu, “Tôi không hiểu, bạn có nói tiếng Anh không?”
Người đàn ông không trả lời, chỉ nhún vai và ra hiệu cho cô đi theo anh. Cảm thấy không còn lựa chọn nào khác, Minh Hà quyết định đi theo anh.
Họ đi qua những con đường lát đá, giữa những tòa nhà cao chọc trời với thiết kế hiện đại. Cuối cùng, họ dừng lại trước một tòa nhà lớn, nơi có một nhóm người đang làm việc với các thiết bị công nghệ cao. Người đàn ông dẫn Minh Hà vào bên trong, đến gặp một người phụ nữ lớn tuổi.
Người phụ nữ nhìn Minh Hà, rồi quay sang người đàn ông và trao đổi một loạt cử chỉ phức tạp. Sau đó, bà ta ra hiệu cho Minh Hà ngồi xuống.
“Chúng ta phải làm gì đây?” Minh Hà tự hỏi, cảm thấy bối rối.
Người phụ nữ nhìn Minh Hà một lúc, rồi lấy ra một thiết bị nhỏ và đặt lên bàn. Bà ta ra hiệu cho Minh Hà đặt tay lên thiết bị. Cảm thấy tò mò, Minh Hà làm theo. Ngay lập tức, cô cảm nhận được một luồng thông tin truyền vào não.
Người phụ nữ mỉm cười và bắt đầu giao tiếp bằng cách viết trên một màn hình nhỏ.
“Chào mừng bạn đến với tương lai. Tôi là Khoa, và bạn là người đầu tiên từ quá khứ xuất hiện ở đây.”
Minh Hà nhìn màn hình, kinh ngạc.
“Bạn có thể giao tiếp với tôi qua thiết bị này,” Khoa tiếp tục, “Chúng tôi không sử dụng ngôn ngữ nói nữa. Tất cả giao tiếp đều qua công nghệ.”
Minh Hà thở phào, cảm thấy một chút yên tâm. Cô viết trả lời trên màn hình, “Tôi là Dr. Minh Hà, nhà ngôn ngữ học. Tôi bị cuốn vào đây khi thử nghiệm một thiết bị cổ. Tôi muốn biết mình đang ở đâu và làm sao để quay về.”
Khoa nhìn cô, mắt sáng lên sự thông cảm, “Chúng tôi sẽ giúp bạn tìm hiểu. Nhưng trước hết, bạn cần làm quen với thế giới này. Đây là một nơi không còn sử dụng ngôn ngữ như bạn biết nữa. Mọi thứ đã thay đổi.”
Minh Hà biết rằng mình đang đứng trước một thử thách lớn, nhưng cô cũng cảm thấy phấn khích. Đây là cơ hội để cô khám phá một thế giới hoàn toàn mới, và có thể là cả cách giao tiếp mới của loài người.