Tương Lai Không Có Nước - Chương 1
Chương 1: Sự Biến Đổi Đột Ngột
Nhà sinh vật học Trần Minh đang đắm mình trong công việc tại phòng thí nghiệm. Trên bàn làm việc của anh, các thiết bị hiện đại và hóa chất đang được sử dụng để thử nghiệm các giải pháp bảo vệ nguồn nước.
Minh: (nói thầm) “Nếu mình có thể tìm ra cách này, chúng ta có thể cứu hàng triệu người khỏi tình trạng thiếu nước.”
Anh cẩn thận trộn các dung dịch lại với nhau, mắt không rời khỏi màn hình hiển thị kết quả. Bỗng nhiên, máy tính của anh phát ra một tiếng bíp lạ.
Minh: “Chuyện gì thế này?”
Minh nhìn lên màn hình, một luồng ánh sáng kỳ lạ bùng lên từ thí nghiệm của anh. Trước khi anh kịp phản ứng, một cơn lốc xoáy ánh sáng xuất hiện, bao trùm lấy anh.
Minh: “Không thể nào! Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Anh cảm thấy mình bị cuốn vào cơn lốc, mất kiểm soát và dần dần mất ý thức.
Minh tỉnh dậy với cảm giác đầu đau nhói. Anh cố gắng mở mắt, nhìn xung quanh và nhận ra mình đang nằm trên mặt đất khô cằn. Không một giọt nước, không một bóng cây xanh.
Minh: (thở dốc) “Đây… đây là đâu?”
Anh cố gắng đứng dậy, nhìn quanh thấy một nhóm người đang tiến lại gần. Họ mặc những bộ quần áo rách rưới và nét mặt đầy mệt mỏi.
Người phụ nữ: “Anh là ai? Làm sao anh đến được đây?”
Minh: “Tôi… tôi là Trần Minh, một nhà sinh vật học. Tôi đang ở phòng thí nghiệm, rồi đột nhiên… tôi không biết chuyện gì đã xảy ra.”
Người đàn ông: “Anh đến từ quá khứ sao? Đây là tương lai. Nguồn nước trên Trái Đất đã cạn kiệt từ lâu. Chúng tôi phải sống dựa vào nguồn nước tái chế và sự kiểm soát nghiêm ngặt của chính quyền.”
Minh cảm thấy choáng váng trước thông tin này. Tương lai khô cằn, không có nước? Anh không thể tin vào tai mình.
Minh: “Không thể nào… Làm sao mọi thứ lại trở nên tồi tệ như vậy?”
Người phụ nữ: “Chúng tôi cũng không biết rõ. Tất cả những gì chúng tôi biết là nước đã biến mất dần dần. Giờ thì hãy theo chúng tôi, chúng tôi sẽ đưa anh về thành phố ngầm.”
Minh theo chân nhóm người vào thành phố ngầm. Đó là một hệ thống hầm ngầm phức tạp, nơi con người phải sinh sống để tránh cái nóng khắc nghiệt và sự thiếu thốn nước bên ngoài.
Người đàn ông: “Đây là nơi chúng tôi sống. Cuộc sống rất khó khăn, nhưng ít ra chúng tôi còn có thể tồn tại.”
Minh: “Tôi cần biết thêm về tình trạng này. Có thể tôi có thể giúp.”
Người phụ nữ: “Nếu anh thực sự là một nhà sinh vật học, có lẽ anh có thể. Nhưng hãy cẩn thận, chính quyền không thích ai tìm cách thay đổi hệ thống này.”
Minh gật đầu, quyết tâm tìm hiểu nguyên nhân và hậu quả của tình trạng khan hiếm nước này. Anh biết rằng, nếu có cơ hội trở về quá khứ, anh phải làm mọi cách để ngăn chặn tương lai khô cằn này xảy ra.